HÌNH HÀI YÊU DẤU - Trang 284

và để có địa chỉ cư trú, một cái lồng chim tuy bé tẹo nhưng cũng đảm bảo
cho cô nàng có nơi trú chân trong thành phố này.

Cô nàng nhận việc chạy bàn trong một quán rượu. Trong giờ nghỉ cô nàng
thả bộ đi không sót xó xỉnh nào của khu phố Manhattan. Tôi nhìn cô nàng,
chân xỏ đôi ủng tạo cho cô nàng có vẻ ngang ngạnh, khi bước cô nàng nện
gót trên hè xi măng, biết rằng hễ cô nàng tìm đến nơi nào thì y như rằng ở
đó đã xảy ra án mạng mà nạn nhân là đàn bà. Dưới gầm khoang cầu thang
hay ở tầng nào tít trên cao của những ngôi nhà chọc trời lộng lẫy. Cô nàng
thường đứng cạnh cột đèn đường đưa mắt rà soát dãy phố bên kia đường.
Cô nàng viết vài câu kinh cầu nguyện ngắn vào nhật ký lúc ngồi ở quán cà
phê hay quán rượu, nơi cô nàng ghé vào gọi món nào rẻ nhất trong thực
đơn rồi đi vào phòng vệ sinh.

Với thời gian, cô nàng dần dần tin rằng mình có một thị lực thứ hai không
ai khác có được. Cô nàng không biết nên làm gì với khả năng này ngoài
việc tỉ mỉ ghi lại mọi chi tiết có thể sau này sẽ cần đến, nhưng cô nàng thầy
mình dần dần can trường hơn, không còn biết sợ hãi như xưa. Thế giới
những phụ nữ và trẻ em quá cố mà cô nàng nhìn thấy quả có thực, hiện hữu
song song với thế giới hàng ngày cô nàng sống trong đó.

Ray ngồi ở thư viện đại học Pennsylvenia, đọc một bài về những người già,
bài có nhan đề in đậm ‘Hoàn cảnh đưa đến cái chết’. Bài viết tóm lượt công
trình nghiên cứu tiến hành ở các nhà dưỡng lão, tại đó nhiều bệnh nhân
phản ánh với y tá và bác sĩ rằng đêm đêm họ thấy có người đứng ở cuối
giường. Người đó thường tìm cách bắt chuyện hoặc gọi tên họ. Đôi khi các
bệnh nhân bị những ảo giác này rơi vào trạng thái kích động đến nỗi người
ta phải cho họ uống thuốc an thần hay buộc tay chân vào thành giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.