HÌNH HÀI YÊU DẤU - Trang 294

“Anh nghĩ có người trong nhà đó không?” Lindsey hỏi.

“Không thấy đèn đóm gì.”

“Trông như có ma ám vậy.”

Hai đứa nhìn nhau rồi em gái tôi nói điều cả hai cùng nghĩ. “Miễn khô ráo
là được!”

Cả hai nắm tay nhau chạy ào tới ngôi nhà dưới cơn mưa như trút nước, cố
gắng không để bị vấp ngã trong lớp đất nhão như bùn.

Lúc đến gần hơn Samuel nhìn ra sườn mái nhà dốc đứng và cây thập giá
nhỏ bằng gỗ treo dưới đầu hồi. Phần lớn cửa sổ tầng trệt đều được chặn bít
bằng những tấm ván, còn cửa chính lại mở toang, hai cánh cửa quật qua
quật lại, đập vào bức tường trát vữa bên trong. Tuy Samuel thích đứng dưới
mưa ngước mắt ngắm nghía sườn mái chìa và đường gờ trên tường hơn
nhưng anh chàng đành chạy ào vào trong với Lindsey. Hai người dịch sâu
vào trong, cách xa cửa một quãng, run lập cập căng mắt nhìn ra cánh rừng
vây quanh, ngôi nhà xây ở một khu vực nằm ngoài khu ngoại ô thành phố.
Tôi đi rà soát ngay một vòng các căn buồng của ngôi nhà cổ này. Chẳng có
ai khác ngoài hai đứa. Không có yêu tinh ma quái nấp sẵn ở ngóc ngách
nào đó, không có dân vô gia cư tìm đến đây ăn dầm ở dề.

Những khu đất bỏ hoang phế kiểu này dần dà sẽ không thấy đâu nữa, song
chính những nơi này lại in dấu ấn lên tuổi thơ của tôi đậm hơn bất cứ đâu.
Chúng tôi dọn đến một trong những khu định cư đầu tiên thiết kế trên vùng
đất trước kia là trang trại – khu này sau đó trở thành kiểu mẫu và từ đó nảy
sinh vô số những khu dân cư muôn màu muôn vẻ khác. Song trí tưởng
tượng của tôi hay tìm về lân la ở những khúc đường chưa đặt nghẹt bảng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.