HÌNH HÀI YÊU DẤU - Trang 297

thường xuyên sống lại trạng thái đó: rằng tôi đang ở đâu đây bên cạnh em,
thâm nhập vào tâm trí và tay chân em, và cùng đi song song như hai chị em
sinh đôi.

Lên đến đầu cầu thang thì cả hai thấy lối đi vào căn phòng mà lúc đứng
dưới họ cứ ngẩng lên nhìn mãi.

“Anh muốn ngôi nhà này thuộc về anh,” Samuel nói.

“Anh nói gì lạ vậy?”

“Ngôi nhà này cần bàn tay của anh, anh cảm thấy rõ như thế.”

“Có lẽ anh nên đợ lúc mặt trời ló ra đã rồi quyết định cũng chưa muộn,”
Lindsey đáp.

“Đây là ngôi nhà đẹp nhất anh thấy từ trước đến nay,” anh chàng nói.

“Samuel Heckler”, em gái tôi trêu, “thợ chuyên gắn ráp đồ vỡ hỏng.”

“Cứ chê đi rồi biết,” anh chàng đáp.

Cả hai đứng đó, không nói gì nữa, hít thở mùi không khí ẩm ướt luồn qua
ống khói lùa vào trong phòng. Dù tiếng mưa rơi chưa dứt, Lindsey cảm
thấy như đang trú ẩn ở một nơi xa xôi nào đó của thế giới này, bên cạnh là
người mình yêu thương nhất đời đang chở che ấp ủ mình.

Em nắm tay anh chàng, và tôi cũng cùng đi với hai người đến cửa một căn
phòng nhô ra xa nhất phía mặt tiền. Phòng này hình bát giác, xây nhô ra
trên cửa chính ở tầng dưới.

“Cửa sổ lồi,” Samuel nói. Anh chàng quay qua Lindsey, “Khi các mặt của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.