HÌNH HÀI YÊU DẤU - Trang 302

“Anh nói sao?”

“Thế là thoát nạn với cái trường đại học khốn khiếp kia!”, Samuel la to.
Căn phòng nhỏ bé thu hết tiếng anh chàng, chỉ để dội lại một ít âm hưởng
từ những bức tường đồ sộ.

“Không, với em thì không,” Lindsey nói.

Đang nằm cạnh em gái tôi, Samuel nhỏm dậy, quỳ trước mặt em. “Bằng
lòng lấy anh đi nhé.”

“Samuel?”

“Anh chán cứ phải thức hiện những gì gọi là phải lẽ. Lấy anh đi, rồi anh sẽ
biến cơ ngơi này thành một nơi tráng lệ.”

“Thế ai lo chu cấp cho hai đứa đây?”

“Mình chứ ai,” anh chàng đáp, “xoay xở được thôi.”

Lindsey nhỏm dậy, quỳ như anh chàng. Cả hai chưa mặc lại hết quần áo
nên khi nhiệt độ trong người giảm dần thì bắt đầu thấy lạnh.

“Vậy đồng ý.”

“Đồng ý là sao?”

“Em nghĩ em cũng lo được,” em gái tôi đáp. “Nghĩa là, em bằng lòng!”

Có một số câu nói khuôn sáo tôi chỉ hiểu được khi chúng bay hết tốc lực
đến tận thiên đường của mình. Tôi chưa từng tận mắt nhìn thấy một con gà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.