HÌNH HÀI YÊU DẤU - Trang 379

Hai tai tôi như biển cả, trong đó những gì tôi biết, những giọng nói, gương
mặt, những sự kiện bắt đầu chìm xuống đáy. Kể từ khi tôi qua đời, đây là
lần đầu tiên tôi lại mở mắt ra, thấy một đôi mắt màu xám đang nhìn mình.
Dần dần khi nhận ra sức nặng tuyệt vời đang đè lên mình là trọng lượng
một thân người, tôi mới nằm yên.

Tôi cố hé môi để nói.

“Đừng”, Ray nói. “Có chuyện gì vậy?”

Mình chết rồi, tôi muốn kể với anh chàng như vậy. Làm cách nào nói được
câu này nhỉ: “Mình qua đời rồi, bây giờ lại trở về thế giới người sống”?

Ray quỳ xuống. Hoa anh chàng hái cho bà Ruana nằm vương vãi quanh
chỗ anh chàng và trên người tôi. Tôi nhìn ra vòng sáng hình bầu dục của
chúng in trên áo quần màu sẫm của Ruth. Thế rồi Ray áp tai lên ngực tôi
nghe nhịp thở. Anh chàng đặt một ngón tay lên phía trong cổ tay để bắt
mạch.

“Bạn bị ngất à?”, chẩn xong anh chàng hỏi.

Tôi gật đầu. Tôi biết mình có ân huệ được về lại cõi trần này nhung không
phải để ở mãi mãi, rằng mong ước của Ruth giới hạn trong một quãng thời
gian nhất định.

“Chắc không sao đâu,” tôi thử lên tiếng nhưng giọng tôi quá yếu, xa xôi
khiến Ray không nghe rõ. Tôi cố mở căng mắt, nhìn dán vào mắt anh
chàng. Có gì đấy hối thúc tôi bay lên. Tôi tưởng mình đang bay lên trời,
đang trở về rồi chứ, nhưng hóa ra tôi chỉ gượng đứng lên thôi.

“Ruth à”, Ray nói. “Nếu bạn thấy còn yếu thì cứ nằm yên. Mình bế bạn ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.