HÌNH HÀI YÊU DẤU - Trang 94

Vở kịch nào của Shakespeare do đoàn Royal Shakespeare Company diễn

mình đều đã xem cả rồi,” Ray nói. “Mụ cù lần đó đâu có gì để dạy mình.”

Lúc đó tôi thật ái ngại cho bà Dewitt . Nếu làm đứa học trò hư có nghĩa
phải gọi bà là mụ cù lần thì không có tôi rồi đấy.

Mình thích vở Othello,” tôi mạnh miệng nói.

Mụ toàn giảng nhăng cuội, thái độ lại trịch thượng kẻ cả. Một dị bản Đen

như tôi đây của gã người Moor (2).”

Ray rất thông minh. Thêm chuyện là dân gốc Ấn đến từ Anh đã khiến cậu
thành người từ sao Hỏa ở thị trấn Norristown này.

Tay tài tử trong phim hóa trang thành đen trông ngô nghê thật,” tôi nói.

Đằng ấy nói về Ngài Laurence Olivier(3) chứ gì.”

Ray và tôi im lặng. Im lặng đủ để nghe tiếng chuông kết thúc màn điểm
danh, ròi năm phút sau là tiếng chuông báo để chúng tôi xuống tầng trệt
vào lớp do bà Dewitt phụ trách. Khi tiếng chuông rứt tôi cảm thấy da mình
như cứ từng giây từng phút nóng dần lên theo tia nhìn của Ray đang lướt
khắp người mình, để ý từng chi tiết cái áo khoác pác-ca màu xanh dương
quý tộc và chiếc váy ngắn màu xanh lá cây chói chang cùng tất dài tiệp
màu hiệu Danskin của tôi. Đôi giày tôi muốn mang lại đang nằm trong cặp
đựng sách để bên cạnh. Chân tôi đang xỏ đôi ủng giả da cừu lót len nhân
tạo, những sợi len xoắn xít hoen bẩn thòi ra dọc các đường nẹp và chỗ cổ
ủng, trông như mớ ruột gà lòng thong. Giá biết trước ở đây sẽ diễn ra màn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.