HITLER VÀ LÒ THIÊU SỐNG DÂN DO THÁI - Trang 211

trong một cô nhi viện của nhà nước. Khi xảy ra chiến tranh và cuộc xâm
lăng của Đức, quân Đức được các nông dân tiếp đón như những người đến
giải phóng, họ là những người không bao giờ chấp nhận trong tim chế độ
sô-viết. Bị xô đẩy bởi các biến chuyển như một cọng rơm, thoát khỏi mọi
cuộc thăng trầm như nhờ có phép lạ, sau cùng nàng đến ở tại thôn ấp nầy và
được chỉ định, cũng như bao người khác, vào một nhóm công nhân nông
nghiệp và bây giờ nàng đang run sợ với ý nghĩ phải trở lại Nga Sô.

- Không bao giờ tôi có thể quên được quang cảnh ngôi làng bị bọn cảnh

sát chính trị Guépéou bao vây và tôi sẽ làm bất cứ điều gì để được qua sống
ở Pháp hay ở một nơi nào đó.

Khi nói những lời nầy mắt nàng đượm vẻ buồn rầu và ngây thơ như một

em bé bị lạc loài. Nói gì đây trước bao sự tuyệt vọng, trong khi chúng tôi
vừa mới tìm lại được tự do, bao nhiêu là điều chưa biết về Tây phương, bao
nhiêu là ngây thơ trước ảo ảnh của cuộc đời và... làm sao đây? Tôi cố thử
giải thích với nàng rằng mọi sự rồi sẽ được thay đổi sau chiến tranh kể cả
“quê hươn” của nàng, một trong những cường quốc chiến thắng trong cuộc
xung đột lịch sử nầy, chắc chắn nàng sẽ được gặp lại các thành phần của gia
đình và những điều kiện sống đổi mới. Dẫu sau đi chăng nữa, nàng cũng chỉ
là nạn nhân trong số hàng triệu nạn nhân trong những năm bi thảm ấy, nàng
sẽ lại được tiếp đón nồng nhiệt. Không một lập luận nào, một lời giải thích
nào có thể làm dịu cơn lo lắng cho tương lai của nàng và đột nhiên tôi có
cảm tưởng là định mệnh đặt trêu chọc ý chí của tôi cũng như trong nhiều
lần khác, trong những cơ hội khác; có thể hạnh phúc của tôi đang ở ngay
trước mặt! Bởi vì không có gì ngăn cản tôi đưa Katia về Ba-lê và cùng với
nàng lập lại cuộc đời. Tôi quan sát vẻ nàng nhìn chăm chăm vào tôi, dường
như nàng đoán được vấn đề đang được đặt ra cho lương tâm tôi, và tôi thấy
cái nhìn ấy êm đềm nhòa nước mắt.

Liệu đây là tánh dễ xúc động của một người con gái hay chỉ là mưu kế

của một người đàn bà, tôi vẫn còn tự hỏi và luôn luôn tự hỏi như vậy, bởi vì
lúc chúng tôi ngồi nói chuyện với nhau đây, một nét mặt khác, da phẳng lì,
tóc nâu dịu dàng và đầy đam mê cùng một lúc, thình lình xuất hiện trong trí
tôi. Đó là vẻ mặt của người mình tán tỉnh từ ngày niên thiếu và mới được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.