HITLER VÀ NHỮNG SỨ MẠNG BÍ MẬT CỦA SKORZENY - Trang 122

Foelkersam ở lại trụ sở trung ương SS, tôi hứa thỉnh thoảng sẽ liên lạc bằng
điện thoại để cho anh ta biết tin tức. Khốn khổ thay cho chúng tôi, vì vẫn
chưa được trang bị loại máy liên lạc vô tuyến cầm tay gọi là “walkie-talkie”
mà quân đội Mỹ đang sử dụng!
Nhảy lên một chiếc xe, trước hết hỏi tôi đến khu vực đặt trụ sở các Bộ, nơi
đây có vẻ hoàn toàn yên tĩnh. Sau đó tôi đến công trường Fehrbellin, nơi
đặt Bộ Tư Lệnh thiết giáp của Tướng Bolbrinker, người mà tôi có quen
biết. Khu vực này ít có vẻ yên lành hơn, trên một đại lộ dẫn đến công
trường, hai chiếc xe tăng khổng lồ đang án ngữ. Tôi chỉ cần nhô đầu ra khỏi
xe là được đi qua liền. Chắc chắn cuộc hỗn loạn không có gì trầm trọng quá
như Schellenberg tưởng. Tướng Bolbrinker tiếp tôi lập tức. Ông chẳng biết
gì nhiều và hỏi ý kiến tôi nên làm gì. Do mệnh lệnh của Tư lệnh Quân đội
Nội địa, ông ta mang các Đơn vị thiết giáp từ Wunsdorf về Bá-linh và tập
trung quanh công trường Fehrbellin để có thể nắm vững lực lượng. Hiện tại
ông ta đang chờ diễn biến.
- Vả chăng, - ông giải thích, - tôi quyết định từ đây chỉ thi hành lệnh của
Thanh tra các Đơn vị thiết giáp, nghĩa là của chính Tướng Guderian. Không
biết ông này có biết tin tức gì về cuộc âm mưu không. Anh xem, chẳng hạn
người ta bắt tôi đưa các bộ phận thám sát đến tấn công vào doanh trại của
Đơn vị Waffen SS. Anh nghĩ sao? Skorzeny?
- Coi, - tôi choáng váng trả lời, - chúng ta chưa ở trong tình trạng nội chiến
mà. Tôi cho rằng nếu tuân theo một mệnh lệnh mơ hồ là thiếu thận trọng.
Thưa đại tướng, nếu ông muốn, tôi sẽ đi một vòng cho đến doanh trại
Lichterfelde để xem chuyện gì đã xảy ra. Từ đó tôi sẽ gọi điện thoại cho
ông. Theo ý tôi, chúng ta phải có bổn phận giữ bình tĩnh.
Như trút được lo âu, Đại Tướng chấp thuận đề nghị của tôi và tôi lại lên
đường. Tại Lichterfelde, trong doanh trại cũ của tôi, tất cả đều có vẻ yên
tĩnh, mặc dù Tiểu đoàn trừ bị và các đơn vị khác đều được đặt trong tình
trạng báo động. Tôi tiếp xúc một lát với viên Trung tá Chỉ huy các đơn vị
đó và không ngớt yêu cầu ông tỏ ra khôn ngoan, nghĩa là chớ nên làm một
hành động gì dù cho tình thế biến chuyển ra sao. Sau đó, tôi gọi
Foelkersam và được biết Đại đội của tôi đã đến. Tôi ra lệnh giữ Đại đội lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.