HỒ CHÍ MINH TOÀN TẬP - TẬP 1 - Trang 97

BìNH ĐẳNG

Để che đậy sự xấu xa của chế độ bóc lột giết người, chủ nghĩa tư bản

thực dân luôn luôn điểm trang cho cái huy chương mục nát của nó bằng
những châm ngôn lý tưởng: Bác ái, Bình đẳng, v.v..

Nhưng, hãy xem tay chiến sĩ về bình đẳng ấy đã thực hiện bình đẳng

như thế nào.

Cùng làm một việc trong cùng một xưởng, người thợ da trắng vẫn được

trả lương hậu hơn nhiều so với bạn đồng nghiệp khác màu da.

Trong các công sở, những người bản xứ mặc dầu đã làm việc lâu năm và

mặc dầu rất thành thạo công việc, vẫn chỉ lĩnh một khoản tiền công chết đói,
trong khi một người da trắng mới được vào, làm công việc ít hơn, thì lại lĩnh
lương bổng nhiều hơn.

Có những thanh niên bản xứ đã học qua các trường đại học của chính

quốc và đậu bằng tiến sĩ y khoa hoặc luật khoa, vẫn không thể làm được nghề
nghiệp của mình trong nước mình nếu họ không vào quốc tịch Pháp. (Mọi
người đã biết, một người bản xứ muốn được vào quốc tịch Pháp như vậy thì
khó khăn và nhục nhã như thế nào rồi).

Phải bỏ ruộng nương và nhà cửa đăng vào lính "tình nguyện", những

người dân bản xứ ra lính đã được nếm mùi ngay ý nghĩa mỹ miều của cái thứ
"công bằng" quái gở mà họ đang phải bảo vệ này.

Cùng một cấp bậc, nhưng người da trắng gần như bao giờ cũng được

xem là cấp trên của người bản xứ. Người sĩ quan bản xứ phải chào và tuân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.