HỒ DUYÊN - Trang 106

Đứng lên trông sang hắn, đôi mắt vàng kim lấp lánh nhìn y.

Nến rọi ửng hồng gương mặt.

Mồng một Tết phải lên chùa Từ Ân trong thành dâng hương.

Trước kia Tô Phàm vốn không lễ bái, nhưng Vương thẩm càm ràm,

"Trẻ người non dạ không hiểu chuyện, năm sớm không đi lễ bồ tát cầu bình
an sao được?"

Bèn dẫn Ly Lạc và Quản nhi cùng đi.

Trong thị trấn phóng mắt chỉ nhìn thấy toàn đầu người đen kịt, tất cả

đều tươi tỉnh, có chen chúc hơn nữa cũng không thấy ai buồn bực chút nào.
Quản nhi cắn kẹo hồ lô đỏ thắm nhìn đông nhìn tây, nhìn cái gì cũng thấy
hiếu kỳ. Sợ nó đi lạc, Tô Phàm bèn nắm tay. Đi được vài bước, một bàn tay
khác đưa sang nắm lấy tay y, mười ngón tay đan nhau, lòng bàn tay kề sát
lòng bàn tay.

"Đừng để lạc mất." Ly Lạc không nhìn y, chỉ lo kéo y đi về phía trước.

Tô Phàm nghe mặt nóng rực, cũng không giãy tay ra.

Ở trong miếu người người chen vai thích cánh, tay cầm một nén

hương đã đốt, lư hương trước Đại Hùng Bảo Điện sắp không còn chỗ để
cắm nữa rồi. Vương thẩm gặp một người phụ nữ cùng thôn, nên đứng lại
nói chuyện. Quản nhi mải mê xem hoà thượng đoán xăm. Tô Phàm, Ly Lạc
dặn dò nó vài câu, rồi cùng nhau đi xem nơi khác.

Ra tới cửa miếu, rẽ sang bên là gặp đền Nguyệt Lão.

Những cô gái trẻ mặc áo mới ai nấy đều nghiêm trang nét mặt, quỳ

xuống thành tâm cầu Nguyệt Lão ban mối nhân duyên. Ly Lạc kéo Tô
Phàm vào trong, Nguyệt Lão ngồi xếp bằng phía trên cười thật đáng mến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.