HỒ DUYÊN - Trang 113

"Quan quan thư cưu, Tại hà chi châu.

Yểu điệu thục nữ, Quân tử hảo cầu"

Lại lấy phong thư trong sách, kẹp ở đó hôm nhận về. Mở thư đặt

xuống bàn cùng tập thơ, nhìn đăm đắm đến mức tối mịt mà không nhận ra.

Tâm tư hỗn loạn, nhớ lại rất nhiều chuyện, chiều tà hôm ấy cùng học

thơ, cảnh phú thơ dã ngoại, nội dung những lúc uống trà bàn luận văn
chương, gốc đào bên cửa sổ quán rượu khi cùng nhau nhấp chén... Rất
nhiều rất nhiều. Làm đồng môn bao nhiêu năm, hai kẻ thoạt nhìn chẳng hề
liên can hóa ra cũng nhiều hồi ức chung đến thế, dù phần lớn chỉ là tình cờ
gặp gỡ mà thôi.

"Mọt sách, ăn cơm." Giọng Ly Lạc vang lên, hắn đã đứng phía sau y

tự lúc nào.

Tô Phàm cuống quýt đứng lên, lúc dọn thư và sách lại thấy hơi hoảng

hốt. "Ừ, à!"

Quản nhi đang dọn cơm, bày bát đũa trên bàn. Đậu hũ muối khô xào,

gỏi dưa leo, đậu hũ ma bà, canh miến dưa muối.

Tô Phàm hơi kinh ngạc.

"Đây lf?"

"Đừng tưởng bổn đại gia chỉ biết ăn không biết làm." Ly Lạc cũng

mặc Tô Phàm, tự mình ngồi xuống, "Thấy ngươi trở về mặt mày trông như
ma ấy. Coi như hôm nay ngươi có lộc ăn."

Tô Phàm gắp một ít lên nếm thử, Ly Lạc hơi ngước khỏi bát liếc trộm

y. Thấy Tô Phàm gật đầu, hồ ly cao hứng nhoẻn cười, lại gắp thêm vào bát
Tô Phàm, "Vậy ăn nhiều chút đi. Ngươi gầy như gà vậy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.