HỒ DUYÊN - Trang 51

Tô Phàm không hỏi nữa, nghĩ rằng nếu hắn thực sự muốn nói, ắt sẽ có

lúc tự nói ra thôi.

Quả nhiên, rửa bát xong quay lại đã thấy Ly Lạc đang chờ ở trước bàn.

"Có chuyện gì thì nói đi, đừng nhịn mà khó chịu."

Ly Lạc né tránh ánh mắt của Tô Phàm, "Ta...Ta tìm gặp cái cô, cái cô

Lan Chỉ nhà bên rồi...Cô ta có thai..."

"Là của tôi." Tô Phàm bình tĩnh đáp.

"Ha..." Tiếng cười nhẹ thay thế sự ấp úng ban nãy, hồ ly nắm đầu vai

Tô Phàm chất vấn, "Của ngươi? Ha ha... Ngươi tưởng ta không ngửi ra
sao? Trên người cô ta có mùi sói! Ngươi biến thành lang tinh lúc nào đấy?
Lại còn là một con sắc lang? Hả?"

"Tôi..." Tô Phàm cứng họng, không khỏi muốn lùi lại phía sau.

Ly Lạc vẫn khăng khăng không tha, "Mũ xanh đẹp thế sao? Người tốt

bừa bãi nhà ngươi thật là càng lúc càng bừa bãi."

Biểu cảm trên mặt là sự khinh miệt đến tổn thương, lời nói lại đầy mùi

dạy dỗ, khiến Tô Phàm nhớ đến phu tử năm ấy.

"Người quân tử giúp đỡ mọi người, nhưng tuyệt nhiên không phải là ai

đòi hỏi gì cũng giúp. Tô Phàm, nếu một người tự bản thân còn không lo
được, thì làm sao lo cho người khác? Như thế, đối phương tất sẽ sinh lòng
áy náy, làm sao có thể vui đây?"

Tô Phàm sẽ sàng đặt bàn tay lên vai Ly Lạc vỗ về, để hắn thôi kích

động. Sau đó mới cất tiếng, "Theo như luật trong thôn, con gái chưa chồng
mà chửa phải thả trôi sông. Một thây hai mạng...Cô ấy đã tìm đến tôi, tôi tất
nhiên..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.