HỒ DUYÊN - Trang 68

Tiếng người nói chuyện dưới gốc cổ thụ bên kia bị gió thổi sang đây.

"Yêu quái...","Hồ...","Yêu hồ...","Sói...","Ma..."

Ly Lạc đọc được ngay suy nghĩ của y, "Có phải là ngươi..."

"Tôi tin huyng!" Tô Phàm ngắt lời, chủ động nắm lấy tay hắn, "Đói rồi

phải không? Chúng ta về nhà ăn cơm."

Gió nổi, nhưng sợi tóc đen của thư sinh phất trên má hắn nghe buồn

buồn. Ly Lạc nhìn khuôn mặt nghiêm trang của y, rất lâu mới nghiến ra một
câu, "Cái tên chán sống nào dám giành trộm trước con gà lão tử đã ưng?
Đừng để bổn đại gia tóm cổ, hễ tóm được ta sẽ chặt chân treo lên xà nhà
làm thịt hun khói!" Ly Lạc nói. "Ta biết cái tên mọt sách nhà ngươi cứng
nhắc, miệng nói tin nhưng trong dạ nhất định vẫn hoài nghi. Vậy để bổn đại
gia đích thân ra tay, bắt cái tên trộm gà đáng chém nghìn đao ấy lại, bằng
không ngươi cười đến khó coi thế kia, lão tử trông thấy, không khỏi khó
chịu trong lòng."

Bấy giờ đã xong cơm tối, hồ ly ngồi trên ghế đệm, vừa ngậm tăm nhìn

gà con chạy trong sân, vừa lau nước miếng chảy dài bên miệng. Tô Phàm
thì dọn dẹp bàn ăn. Hồ ly ăn uống như sói đói, nào canh căn nào cơm
vương vãi đầy bàn, Tô Phàm mỗi lần lau dọn đều rất vất vả, xót cái bàn
tròn gỗ táo xinh đẹp, chỉ sợ lau không kỹ một lần, lần sau bị ám dầu muốn
lau sạch cũng khó. Nghe Ly Lạc bảo thế, dù bối rối vì bị nói trúng tâm can,
nhưng lại nghĩ thôi thì cũng coi như thay thôn trừ hại, bèn gật đầu đồng ý.

"Nếu ta bắt được tên trộm gà, phải cho ta ăn gà! Cấm được lấp liếm

nữa." Ánh mắt ngắm gà của hồ ly chợt trở nên phức tạp. Không đợi Tô
Phàm gật đầu, Ly Lạc đã dồn dập, "Không trả lời? Không trả lời tức là
đồng ý. Không được khất lần, tối nay bắt gà, tối mai phải có canh gà!
Không đúng, tối nay bắt gà, bữa khuya hôm nay chính là canh gà. Cứ thế
đi, không được nhiều lời."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.