HỒ DUYÊN - Trang 70

bẩm, "Sao lại không xỉu nhỉ? Sao lại không xỉu cơ chứ?" Đương nhiên, ấy
là chuyện của sau này.

Còn hiện tại, khó khăn lắm mới đợi được tới khi trời tối, đêm khuya

tĩnh lặng, lúc này ai nấy đều đang nằm trên giường đất ngáy o o, ngoài
đường không có lấy một bóng người.

Thi thoảng vẳng lại tiếng mèo hoang gọi bạn, hoặc là những âm thanh

mờ ám không biết vọng ra từ nhà ai "Nhớ chết mất thôi" ,
"Ưm...ưm...A...a...Chỗ đó...Đừng" , "Ha...a...Ca ca tốt...Nhanh...nhanh
nào...A", muốn nghe kỹ hơn một chút, nhưng càng lúc càng mơ hồ, lần hồi
lại không nghe thấy nữa.

Chậc! Hồ ly nằm trên đầu tường hừ lạnh một tiếng, mới thu lại thần trí

tiếp tục theo dõi con gà mái tơ đang một mình đi dạo dưới chân tường.

Đã ba ngày không chút động tĩnh, hôm nay đặc biệt đến chính là để

câu ngươi. Lão tử không tin ngươi nhịn được!

Hắn đã sớm xem qua các nơi, phàm là những nhà bị mất gà, trong

chuồng đều có mùi hôi của hồ ly, người khác không ngửi thấy, nhưng
không giấu được Ly Lạc hắn, chắc chắn là đồng tộc chẳng sai.

Con gà đẻ trứng nhà bà góa họ Tào, lão tử nhắm từ nửa tháng trước,

con gà mái đen nhà Tề lão đầu, lão tử tới ăn cơm hơn nửa phần là để ngắm
nó; lại còn con gà trống nhà Trương cá diếc, lão tử thương nhớ hai cái đùi
của nó đến mức chiêm bao nước miếng cũng chảy ra.

Đứa nào không biết tôn ti lại dám giở trò trong địa bàn của hắn! Rõ

ràng là vuốt mặt không nể mũi Ly Lạc đại gia hắn mà! Ly Lạc nghĩ thế, lại
có cảm giác bị sỉ nhục vì trúng đòn phủ đầu thị uy.

Trăng lên giữa trời, trên đường vẫn không động tĩnh, con gà mái tơ

hiển nhiên cũng đã buồn ngủ, rúc vào chân tường bắt đầu gà gật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.