HỒ DUYÊN - Trang 94

Con gà này hắn bắt ở thôn bên, dụng tâm chọn một con gà mái hoa.

Vừa lúc nhà ấy đi vắng cả, bèn đặt lại một đĩnh bạc trên bàn. Pháp lực hơn
nửa phần đã bị phong bế, trên người không có lấy một xu, đĩnh bạc này hắn
phải đem cầm ngọc bội ngày xưa đại ca tặng mới có được, đủ mua được cả
một đàn gà.

Lần đầu tiên Tô Phàm thấy con gà, liền quay sang nhìn hắn một cái,

sau đó lại làm như nhìn mà không thấy.

Quản nhi thấy hai người như thế liền chạy đến cười Ly Lạc, "Tiên sinh

không phải chỉ giận chuyện con gà thôi đâu" vừa cười hê hê, vừa ngồi
xuống cùng nhìn con gà.

"Ta biết." Ly Lạc cũng mặc kệ nó, tỉ mit trộn dầu đậu nành vào thóc.

Đúng là có mùi thơm, hôm nay còn thêm vào chút lòng trắng trứng, ấy là
do hắn nghe lỏm Vương thẩm với bà góa họ Tào chuyện trò vài hôm trước.

Thấy Quản nhi cứ ngồi một bên không định đi, lại hỏi, "Chữ viết xong

chưa? Chưa viết xong đã chạy ra đây, coi chừng y phạt."

"Ha ha, tiên sinh tốt tính mà, xưa nay có phạt ai." Quản nhi cười đến là

đắc ý, còn thêm một câu, "Chỉ có giận dỗi với ngươi thôi."

Ly Lạc không nói nữa, cụp mắt lại, trên vạt áo trắng dính thóc và vết

dầu bắn ra khi khuấy, màu vàng hơi ố, hiện lên rành rành. Đuôi mày treo
cao cũng kéo xuống, tuyệt không còn thấy vẻ ngông cuồng ngày trước.

Quản nhi ngồi xem thêm một hồi, cảm thấy vô vị bèn đứng lên, "Hai

người có gây sự cũng đừng gây lâu như thế. Mấy hôm nay bài tập tiên sinh
giao sắp bằng cả tháng trước đây rồi. Thật là..."

Có tiếng khóc từ xa vẳng đến, vợ gã Quý Vũ bán son không chống nổi

cơn bạo bệnh vừa chết mất rồi. Dòng người đư tang trắng toát đi ngang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.