HỒ DUYÊN - Trang 98

"Tạo nghiệt mà, vợ gã chết còn chưa được bao lâu nữa?" Phụ nữ trong

thôn ai cũng chướng mắt. Đều nói răng, trước đây Quý Vũ tốt với vợ chẳng
qua đều là giả dối cả thôi, ấy là bởi vì trong tay vợ gã còn ít của hồi môn.
Giờ thì của đã vào tay, người cũng khuất bóng, còn gì ngăn cản được gã
phong lưu khoái hoạt?

Chuyện đồn đại trong thôn Tô Phàm thỉnh thoảng cũng nghe Vương

thẩm kể cho ít nhiều, đều không để trong đầu. Người quân tử nói lời tỉ mỉ
hành động thận trọng, không đàm tiếu sau lưng người khác bao giờ.

Hai bên gật đầu chào nhau, cô vợ kia yểu điệu cúi người vái chào y,

đôi mắt đa tình lại cứ xoáy vào mặt Ly Lạc. Đi xa rồi cong ngoảnh lại ném
cho một nụ cười, phong tư óng ản mị nhãn như tơ, quả nhiên có bản lĩnh
điên đảo chúng sinh.

"Ả đàn bà đó không phải là người tốt, sau này nên đề phòng." Đợi đến

khi không còn thấy bóng hai người kia nữa, Ly Lạc mới bảo Tô Phàm.

"Hở?" Tô Phàm nghi hoặc.

"Gã đàn ông đó sẽ không sống qua nổi một mùa đông đâu." Ly Lạc lại

nói.

Quả nhiên, trận tuyết đầu tiên của mùa đông năm nay vừa đổ xuống,

người ta đã phát hiện Quý Vũ chết giữa trời tuyết trắng. Lồng ngực bị xé
toạc, ruột tràn cả ra ngoài, tim, phổi, nội tạng đều biến mất. Lúc ấy Ly Lạc
đang cùng Tô Phàm đọc sách.

Thượng da,

Ngã dục dữ quân tương tri

Trường mệnh vô tuyệt si.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.