HỒ GIÁ - Trang 417

Ngao Kiệt bắt lấy tay Thập Bát đang vuốt ve ngực mình, ánh mắt nhìn

Thập Bát dần trở nên thâm trầm, cúi đầu, hôn lên môi Thập Bát.

Ngao Kiệt áp trên người Hồ Thập Bát, hôn mãi lên môi hắn, tay hướng

về hạ thân Thập Bát sờ soạng. Thắt lưng Hồ Thập Bát khẽ chấn động, rốt
cuộc không kềm chế được, nơi tư mật trong tay bị Ngao Kiệt nhu lộng bắt
đầu ngóc dậy. Đôi môi đang dây dưa trong nụ hôn triền miên với Ngao Kiệt
thỉnh thoảng lại thoát ra thanh âm rên rỉ khó kềm nén.

Ngao Kiệt thở dốc, rời khỏi môi Thập Bát, hạ thân áp sát vào Thập Bát

bắt đầu cọ xát, vươn dầu lưỡi liếm lấy khẩu thủy tràn ra nơi khóe môi của
Thập Bát.

Hồ THập Bát hai mắt mơ màng nhìn Ngao Kiệt, hai chân mở rộng, dùng

đồn phùng ma sát phân thân giữa hai chân Ngao Kiệt, nhẹ giọng gọi “Ngao
Kiệt, mau, mau đến. . .”

Ngao Kiệt ngẩng đầu nhìn, hít một hơi thật sâu, nhất cổ tác khí lao đến.

Hai người đều đã động tình, nên cũng có chút nôn nóng. Lúc Ngao Kiệt

tiến vào Hồ Thập Bát, động tác có hơi mãnh liệt, Hồ Thập Bát nhịn không
được nhăn mày, thấp giọng khẽ hô đau một tiếng. Ngao Kêệt nghe thấy, vội
ngừng động tác hỏi Hồ Thập bát “Thập Bát. . .làm bị thương ngươi sao?”

Hồ Thập Bát nhắm chặt hai mắt, trên thái dương mồ hôi rịn ra chảy

thành giọt, cắn chặt môi không trả lời. Ngao Kiệt đau lòng nhìn Thập Bát.
Nhưng a, lấy tình hình hiên tại, giương cung bạt kiếm cả rồi, vào không
được mà rút ra cũng không xong, kiểu gì cũng sẽ làm Thập Bát bị thương,
thế là đành duy trì tình trạng vào được một nửa, cắn răng dừng tại chỗ
không dám động.

Qua một lúc sau, đau đớn kia hoàn toàn nhẹ hẳn đi. Thập Bát mở mắt,

nhìn Ngao Kiệt vì mình là lẳng lặng chịu đựng, tâm lập tức động một trận,
nhẹ nhàng thở dốc, vặn vẹo thắt lưng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.