HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 119

Đản Hoàng Tô chạy trốn một hơi tới bể tắm của Tử Phủ Đế Quân ——
chắc là vì nàng rất quen thuộc chỗ này, cho nên bất giác mà bỏ chạy đến
đây.
Đản Hoàng Tô ngồi thụp xuống mép bể tắm của Tử Phủ Đế Quân, vốc vốc
nước trong bể, mặt nóng miệng khô, tâm loạn như ma.
Trên cơ bản, chuyện này không thể trách Tử Phủ Đế Quân, mà tình huống
như thế này còn có thể khống chế tầm mắt của mình ‘phi lễ’ không nhìn thì
hoặc là do vẻ ngoài nàng rất có lỗi hoặc do đối phương không phải đàn ông.
Nàng tự nhận cho dù mình không phải chim sa cá lặn thì còn có thể hoa
nhường nguyệt thẹn, mà đương nhiên Tử Phủ Đế Quân là đàn ông, mà còn
là một người đàn ông có lòng với nàng.
Muốn trách thì chỉ có thể trách chính mình không tự biết bảo vệ bản thân
mà thôi.
Nhưng mà làm sao mình có thể không biết tự bảo vệ bản thân như vầy chứ?
Thật ra Đản Hoàng Tô cảm thấy hình như mình cũng có ý với hắn, thậm chí
tất cả những người xung quanh nàng (ngoại trừ ba mẹ ra), nàng đều có gì đó
kháng cự không muốn tới gần, cho nên nàng không bao giờ ở ký túc xá
trường mà thuê một căn phòng nhỏ bên ngoài, tính tình vừa lạnh nhạt vừa
khiêm tốn, bởi vậy tuy bề ngoài cũng xinh xắn, nhưng sống hơn hai mươi
năm còn chưa có ai theo đuổi.
Tóm lại một câu, Đản Hoàng Tô luôn đề phòng người khác là chuyện thực,
nhưng vì sao lại không đề phòng độc mỗi Tử Phủ Đế Quân?
Đản Hoàng Tô không muốn tiếp tục lừa mình dối người bởi vì Tử Phủ Đế
Quân là vú em của nàng, Tử Phủ Đế Quân đã bộc lộ rất rõ ràng rằng hắn
muốn theo đuổi nàng rồi.
Chẳng lẽ vì mình vẫn luôn dưới lốt hồ ly? Hồ ly vẫn luôn có một khoảng
cách nhất định với người, chuyện nhân thú tuy có đó, nhưng không hề phổ
biến à nha!
Hay là nàng không cần biết thành người, tiếp tục làm hồ ly đi…Bản chất
rùa của Đản Hoàng Tô một trăm năm cũng không lay chuyển được!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.