HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 141

Những lời này rất chi là máu chó, rất chi là kiếp trước kiếp này, rất chi sát
thương! Đản Hoàng Tô chịu không nổi chiêu này, sửa miệng: “Đây là nhà
thầy ạ? Nhìn quần áo thiệt hợp.”
Nhà cửa hiện đại cùng đồ thời Hán thiệt hợp…Suýt chút nữa Đản Hoàng Tô
cắn đứt luôn lưỡi mình, ngượng ngùng giải thích: “Em đang nói đến màu
sắc chứ không phải kiểu dáng.”
“Như vậy thì kiểu dáng cũng sẽ hợp.” Thầy giáo búng tay một cái, tóc dài
thành tóc ngắn, hán phục thành âu phục, ngay cả gọng kính viền vàng cũng
xuất hiện trên mũi, là người Đản Hoàng Tô nhìn quen ở nhân gian, hoàn
toàn hiện đại.
“Quả nhiên.” Đản Hoàng Tô thất vọng nhìn nhìn mấy ngón tay kia, gật đầu.
Động tác mở màn này khiến nàng trở nên nhạy cảm, nàng còn tưởng nàng
sẽ biến mất, nhưng sự thật cùng hy vọng thật khác nhau.
Đang lúc thất vọng, mấy ngón tay kia lại cử động, tinh thần Đản Hoàng Tô
chuẩn bị bùng lên, yên lặng cầu nguyện, bắt đầu đi! Để ta biến về đi!! Để ta
biến về đi!!!
Nhưng thầy giáo chỉ giơ tay cởi âu phục.
Hắn đang định làm gì?! Đản Hoàng Tô đề phòng.
“Nhìn em thật căng thẳng,” thầy giáo lại chủ động cởi cúc áo thứ nhất trên
áo sơ mi, sau đó mở cái tủ gỗ cao cấp kia ra lấy một chai rượu vang cùng
hai cái ly: “Muốn uống một chút không?”
“Không!” Đản Hoàng Tô kiên định cự tuyệt.
Hôm qua vừa mới say bét nhè xong, bây giờ nàng không hề tin tưởng tửu
lượng chính mình được nữa.
Nhưng nàng cự tuyệt quá nhanh khiến thầy giáo hiểu nhầm, thầy ngẩn ra,
nhíu mày: “Em đang nghĩ tôi muốn chuốc rượu em sao? Em yên tâm, tôi
còn chưa bỉ ổi như vậy.”
Nói xong hắn tự giễu: “Hai mươi năm qua tôi đã kiên nhẫn nhịn xuống thì
sao không thể kiên nhẫn qua mất ngày nữa, thậm chí, nếu em không đột
nhiên mất tích rồi lại dây dưa với Tử Phủ Đế Quân, tôi còn sẽ im lặng ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.