HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 172

“Thì ra trong mắt em tôi chỉ là một kẻ xâm lược.” Lam Dực lại có vẻ sắp
nổi đóa, dựng râu trừng mắt.
Đản Hoàng Tô không đáp, à không, Đản Hoàng Tô dùng ánh mắt trả lời:
thầy nghĩ sao?
“Em!” Lam Dực nhe răng, bất lực biến trở về thành người: “Đừng bao giờ
khiêu khích giới hạn của tôi!”
Đứng ở trước giới hạn cuối của người khác uy phong lẫm liệt nói không
được khiêu khích giới hạn của mình, chẳng lẽ Ma giới không phải dựa vào
thực lực nói chuyện mà dựa vào độ dày của da mặt hay sao?
Đản Hoàng Tô dùng móng vuốt quào quào.
Đồng thời Đản Hoàng Tô thầm nghĩ, vì sao hắn từ báo biến thành người thì
quần áo vẫn êm đẹp ở trên người, mà mỗi lần nàng từ hồ ly biến thành
người thì phải cởi truồng?
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:báo trước, Chương sau Tử Phủ Đế Quân
ra mặt, bằng một cách trước nay chưa từng có…

Chương 26 . có một hành động… (1)

“Đing đing”!
Tiếng chuông cửa vang lên giữa lúc hai người đang giằng co, Lam Dực
nhếch môi, bình tĩnh đi mở cửa.
Người ấn chuông là một cô gái đeo tai thỏ, mặc bộ quần áo màu hồng phấn
bó sát, đeo tạp dề màu trắng, ở mông còn có một cái đuôi thỏ tròn tròn xù
xù, khuôn mặt loli đáng yêu, dáng người là ngự tỷ xịt máu.
“Không cần phục vụ đặc biệt.” Lam Dực định đóng sầm cửa lại, một bàn
tay mang găng tay màu trắng đã nhanh nhẹn lèn vào, nhất quyết không
buông tha: “Em nghĩ anh hiểu lầm rồi nha.”
Một tấm danh thiếp màu hồng xuất hiện, trên danh thiếp có bốn chữ to ——
Gia Đình Hoắc thị.
Lam Dực cầm danh thiếp nhìn một cái xong lập tức trả về: “Cô đi nhầm
nhà, tôi chưa bao giờ liên hệ giúp việc gia đình gì cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.