HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 212

trọn vẹn món bánh mì kebab dạo được nướng trên than hồng làm từ phân
động vật phơi khô, một thứ mà ông không bao giờ có thể rớ tới khi còn là
một người quản gia Anh quốc đúng mực.

Ông Groanin thú nhận:
– Thật không hiểu tại sao ta có thể sợ các món ăn nước ngoài được nhỉ.

Chúng ngon như thế này cơ mà. Ta đúng là đã bỏ qua bao nhiêu thứ tuyệt
vời trong suốt mấy chục năm nay mà không biết.

Dybbuk chọc:
– Ông có chắc là cháu không thể mời ông nếm một hũ đồ ăn trẻ em

không?

Ông Groanin đang mua một lõi ngô nướng thứ hai, nhăn mặt nói:
– Đồ ăn trẻ em hà? Ta không bao giờ muốn thấy cái mớ hổ lốn đó một

lần nữa trong đời.

Người đàn ông bán cho họ những món ăn dạo lề đường không chỉ làm hài

lòng cái bao tử mới của ông Groanin mà còn tỏ ra hữu dụng hơn nữa khi có
thể cung cấp cho họ thông tin về vị trí và tình hình hiện tại của tòa pháo đài
màu hồng trong bức tranh Hiệp hội Đông Ấn của Dybbuk.

Ông ta cho biết:
– Đây là tòa Ashram Jayaar Sho nổi tiếng, được sáng lập bởi Sadh Guru

Masamjhasara. Nó là một trong những trung tâm yoga và điện thiền định nổi
tiếng nhất ở Ấn Độ. Mấy người có thế tìm thấy nó ở ngay bên ngoài thành
phố, phía Nam của ga điện ngầm Charbagh, trên đường đến Kanpur. Mấy
người sẽ nhận ra nó ngay thôi. Không chỉ vì nó màu hồng. Chỉ cần đi theo
dòng người Anh và Mỹ nối đuôi nhau đến đó tìm kiếm câu trả lời.

Rồi đặt thêm một lõi ngô khác lên trên vỉ than bằng phân động vật của

mình, ông ta cười khà khà nói thêm:

– Và để làm nhẹ bớt túi tiền của họ, dĩ nhiên. Ngài guru giàu cực kỳ.
Dybbuk hỏi:
– Câu trả lời? Câu trả lời cho cái gì cơ?
Người đàn ông bán thức ăn dạo nhún vai bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.