HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 216

– Anh ấy bảo pháp danh của mình là Jagannatha. Nhưng tên thật của ảnh

là Joey Ryder, và ảnh sẽ hướng dấn chúng ta tham quan ashram. Cháu và
John đã nói với ảnh là tụi cháu đang có ý định gia nhập. Như chúng ta đã
thỏa thuận.

Liếc nhìn Jagannatha thật nhanh rồi lắc đầu, Dybbuk bào:
– Đừng lo về anh ta. Ảnh không biết tiếng Hindi đâu.
Khi cái thang máy cổ đại quay xuống, Jagannatha leo vào trong cái giỏ rồi

ra hiệu cho ông Groanin và ba đứa trẻ cùng vào.

Ông Groanin hỏi, lần này bằng tiếng Anh:
– Bộ không có cách nào khác để lên đỉnh hả?
Jagannatha trả lời:
– Cháu e là không. Nhưng bác cứ yên tâm, nó an toàn lắm. Bác sẽ quen

với nó ngay ấy mà. Chỉ cần bình tĩnh. Và đừng có nhìn xuống.

Khi cả bọn đã yên vị ở trong cái giỏ, Jagannatha lắc một cái chuông được

buộc vào sợi dây và họ bắt đầu hành trình chậm chạp ngược lên vách đá
thẳng đứng.

Ông Groanin lắng nghe cái giỏ kêu cọt kẹt và nhìn chằm chằm sợi dây

đang bị kéo căng với vẻ mặt ngày càng trắng bệch. Quyết định rằng sẽ
không bao giờ phàn nàn lần nữa về việc cưỡi lốc gió, ông liếc nhìn xuống
mặt đất khô cứng bên dưới, rồi nhắm tịt mắt lại khi một cảm giác chóng mặt
thình lình vây bủa.

Ông lẩm bẩm:
– Hãy nhìn những gì ta làm vì bọn nhóc. Ước gì…
Philippa la lên:
– Không! Đừng ước!
Nhưng đã quá trễ. Điều ước của ông Groanin đã được nói ra.
-… ta đã ở trên đỉnh.
Dĩ nhiên ông Groanin đã quên bẵng đi việc nam tước Reinnerassig đã

tặng mình ba điều ước để phòng tình huống khẩn cấp. Cho nên, ngay khi
những từ cuối cùng vừa thoát ra khỏi cửa miệng, ông lập tức biến mất. Cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.