HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 218

– Dĩ nhiên phải khó rồi. Đó chính là lý đo tại sao ba em làm thế. Để

chứng minh cho bản thân ông, và quan trọng là cho tụi em, rằng ông vẫn còn
giỏi trò đó lắm. Trò ảo thuật với sợi dây ấy. Thì ông đã gặp tai nạn nghề
nghiệp rồi đó, anh biết không.

Như đã bắt đầu nóng máy với câu chuyện viễn tưởng của mình, Dybbuk

hăng say nói tiếp:

– Trước đây, mỗi khi leo đến đỉnh sợi dây, ông thường dùng một cây rìu

chặt nhỏ cơ thể mình ra và quăng những bộ phận cơ thể ấy xuống một cái
giỏ bên dưới. Đó là cách thực hiện truyền thống của trò ảo thuật Ấn Độ với
dây thừng, đúng không? Khi đó, một trong ba đứa tụi em sẽ trùm một tấm
vải lên giỏ và ba em sẽ xuất hiện trở lại với nguyên xi hình hài như lúc đầu.
Kỳ diệu lắm! Chỉ có điều, lần cuối cùng ba em làm trò đó, một con chó đã
ngoặm một cánh tay của ông và chạy mất, nên giờ đây, ông chỉ làm trò leo
dây và biến mất thôi.

Liếc nhìn Jagannatha há hốc mồm kinh ngạc, John phải cố gắng lắm mói

không lăn ra đất mà ôm bụng cười.

Jagannatha ngập ngừng nói:
– Ừm… ờ… dĩ nhiên anh đã nghe nói đến trò ảo thuật Ấn Độ với đây

thừng. Nếu nhớ không lầm, anh đã từng xem biểu diễn trò đó ở Las Vegas
khi còn nhỏ. Và anh cũng từng làm trò nhái giọng. Là cái trò nói giọng bụng
ấy mà. Chỉ là, anh chưa bao giờ làm nó mà không tuyên bố trước.

Rồi anh chàng sannyasin lại một lần nữa liếc nhìn qua rìa cái giỏ, như thể

sẽ thấy cái xác của ông Groanin đang nằm ở trên mặt đất 30 mét bên dưới
chân họ.

Dybbuk mỉm cười nói:
– Anh có thể hỏi ba em về trò đó khi gặp ông ở trên đỉnh. Trừ khi anh

nghĩ ông ấy tự nhảy xuống. Hoặc là tụi em đã đẩy ông ấy xuống.

Jagannatha nói một cách vội vã, phòng trường hợp ba đứa trẻ thực sự đã

đẩy ông Groanin ra khỏi giỏ và giờ đây đang cân nhắc việc loại trừ nhân
chứng duy nhất:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.