HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 260

– Quá tốt, John. Không có ánh sáng chúng ta hết đường lên luôn.
– Nó cách mặt nước khoảng 3 mét. Anh đã phải thò cả cánh tay vào trong

lỗ. Thế mà nó lại bị mắc kẹt. Xém chút nữa anh chết đuối rồi.

Ánh đèn pin bỗng chập chờn và, trong khoảng một hoặc hai giây tiếp

theo, thình lình tắt ngúm, ba đứa trẻ chìm vào trong bóng đen dày đến nỗi
chúng tưởng như có thể gặm nhấm nó.

John nói:
– Hy vọng cái này thì không hỏng.
Nhét vội cây đèn pin cùng cái túi da vào dưới thắt lưng, cậu bơi về phía

sơi dây thừng và bắt đầu leo lên.

Gạt thêm vài viên gạch xuống dưới nước, Dybbuk phàn nàn:
– Cái tay đại tá ấy nghĩ gì không biết? Hết chuyện lại đi giấu nó bên dưới

mặt nước.

Philippa nhận xét:
– Cậu biết không, tớ cá là mực nước không cao như vậy khi ngài đại tá

khắc con hổ mang thứ ba. Sau khi quân đội Anh sửa sang cái giếng, mực
nước chắc là đã dâng cao.

Lúc này John đã mệt lả cả người - mệt và rất lạnh - vì thế hành trình

ngược lên sợi dây thừng của cậu cực kỳ chậm. Một hay hai lần gì đó, cậu
thậm chí trượt chân tuột xuống cả mét, sượt tay bỏng rát trên sợi dây thừng
xù xì, nhưng ít nhất nó cũng giúp cậu tạm quên đi bả vai đang cực lực biểu
tình vì kiệt sức của mình. Cuối cùng thì cậu cũng đặt chân lên được rìa lỗ
hổng, Dybbuk túm lấy áo John, gắng hết sức mới có thể kéo cậu lên khoảng
trống ngay phía trên an toàn. Hành động này làm một số viên gạch khác và
bụi bặm rơi xuống.

Giây tiếp theo đó, cây đèn pin lại chập chờn. Lăn khỏi người Dybbuk,

John ho khan vài cái, móc cây đèn pin ra khỏi thắt lưng để kiểm tra. Đúng
lúc này, cây đèn pin tắt phụt, nhấn chìm ba đứa trẻ trong bóng tối. John gõ
nhẹ cây đèn vào lòng bàn tay bỏng rát của mình, hy vọng có lại ánh sáng,
nhưng lần này nó từ chối hoạt động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.