HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 264

– Ngươi biết không, ta luôn có linh cảm rất mạnh về con người. Và

ngươi, bạn của ta, ngươi làm ta lo lắng.

Ông Groanin nhún vai nói:
– Tại sao? Tôi chỉ là một người bình thường thôi mà.
Gã guru cười khúc khích:
– Ồ không. Đối với tất cả những ai đến với ashram, ta luôn nói, “Ngươi

đặc biệt”. Tất cả mọi người. Và họ đúng là vậy. Tất cả mọi người đều là độc
nhất vô nhị.

Rồi chậm rãi mở mắt ra, gã nói như thể đầu óc vừa trở về sau một chuyến

chu đu trên mây xanh:

– Đặc biệt là những kẻ tự nhận mình bình thường.
– Có khi ngài lầm tôi với ai chăng, thưa ngài? Một người có vẻ ngoài

giông giống tôi chẳng hạn.

Gã guru bảo:
– Ta không nghĩ vậy. Ngươi là một kẻ rất đặc biệt, Gupta. Trong suốt

cuộc đời, ta gặp qua rất ít người chỉ có một tay. Trên thực tế, nếu ta thành
thật với bản thân, ta chỉ có thể nghĩ đến một kẻ có một tay duy nhất mà ta
từng gặp qua.

Mỉm cười, ông Groanin bình tĩnh nói:
– À, nếu là thế, tôi có thể hiểu được tại sao ngài nghĩ đã gặp tôi trước

đây. Vâng, tôi nghĩ ngài hoàn toàn đúng. Không dễ để gặp người chỉ có một
tay. Chính bản thân tôi cũng chẳng gặp nhiều người một tay.

Đến giờ phút này, ông Groanin quyết định ông cần thuyết phục gã guru

rằng gã đã phạm sai lầm càng nhanh càng tốt. Đó là lý do ngay giây tiếp
theo, ông rút cánh tay mới của mình ra khỏi cái áo thụng rộng thùng thình và
tuyên bố:

– Nhưng, như ngài thấy đó, tôi có đến hai tay.
Cầm lên hai tay của ông Groanin và bóp thử, như thể kiểm tra xem có

cánh tay nào là giả không, gã guru chau mày nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.