HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 265

– Kỳ lạ. Quá kỳ lạ. Ta có thể thề rằng rõ ràng ngươi chỉ có một tay.

Nhưng tại sao ngươi lại phải giấu đi một tay như vậy? Ngay cả bà Crabbe,
giáo viên dạy yoga cho ngươi cũng nghĩ ngươi chỉ có một tay.

– Thưa ngài, thật xấu hổ, nhưng tôi xin được thú nhận rằng tôi đã giả cụt

một tay để trốn học yoga. Đó là lý do tại sao tôi giấu đi một tay. Đáng lẽ tôi
không nên làm vậy. Xin lỗi.

– Ngươi giả dạng cũng giỏi thật đấy.
Nghĩ rằng tốt nhất câu chuyện của mình phải hợp rơ với những gì bọn trẻ

kể với Jagannatha, ông Groanin giải thích:

– Thưa ngài, sự thật là, trước đây tôi từng hành nghề ảo thuật gia. Và tôi

thường giả cụt một tay để thuận tiện thực hiện một số trò ảo thuật.

Bóp nhẹ tay gã guru, ông Groanin mỉm cười và cho phép bản thân nói

đùa:

– Tôi thành thật xin lỗi vì đã lừa dối mọi người. Nhưng như ngài có thể

thấy, ngài đã lầm tôi với một người khác. Dù gì, tôi chắc chắn không đủ tài
ba để mọc ra một cánh tay mới chỉ sau một đêm, đúng không, thưa ngài?

Bỏ tay của ông Groanin ra, Guru Masamjhasara bắt đầu đưa tay xoắn râu,

như thể đang cố vắt ra một suy nghĩ hay ý tưởng nào từ cái mớ xồm xoàm
xám xịt đó. Thay vào đó, nó chỉ làm một miếng ngô rớt ra và rơi xuống lớp
lông xám xoăn tít phủ kín ngực gã như những cái lò xo nệm giường cũ kỹ.

– Đúng là ngươi thật sự không thể, Gupta. Nếu như đó thật sự là tên của

ngươi. Ta đồng ý. Ngươi không thể nào tự mọc ra một cánh tay mới. Nhưng
ngươi có thể được gắn thêm một cánh tay mới. Bởi một djinn.

Ông Groanin vờ che miệng cười:
– Một djinn. À, vâng, thưa ngài. Nếu ngài tin tưởng có những sinh vật

như thế tồn tại thì vâng, tôi nghĩ một djinn có thể làm việc đó.

Guru Masamjhasara nói:
– Ô, họ chắc chắn tồn tại. Ta biết. Ta đã gặp một người trong bọn họ. Và

có lẽ ngươi cũng vậy.

Ông Groanin vẫn giữ nguyên nụ cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.