HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 33

Dybbuk chỉ nhún vai chứ không dám nói gì, vì cậu vẫn còn sợ đây chỉ là

một cái bẫy buộc cậu phải thừa nhận tội lỗi của mình.

Ông Blennerhassit nhấp một ngụm cà phê và ngồi im một lúc. Với vầng

trán nhăn nhó như đang lo lắng, nụ cười toét rộng nhưng đầy vẻ gượng gạo,
và cái mũi to như trái anh đào, ông trông giống một chú hề không hóa trang.

Rồi ông hỏi Dybbuk:
– Cháu nghĩ mình có thể làm chuyện như thế một lần nữa không? Ý chú

là, làm một vụ trộm nữa ấy.

Ngập ngừng liếc nhìn Brad, Dybbuk giận dữ hỏi:
– Cha cậu đùa đấy à? Vì nếu thế, tớ có thể nói thẳng là tớ không thích

chuyện cậu mách lẻo cha cậu chút nào. Ngoài ra, tớ từ chối đề cập đến
chuyện này vì lẽ điều đó có thể khiển tớ bị trừng phạt. Mẹ tớ mà biết chuyện
này thì xin lỏi, tớ chỉ còn là lịch sử. Quan hệ mẹ con tớ giờ đã quá đủ xấu
rồi.

Brad xoa dịu cậu bạn:
– Buck, không sao đâu. Tớ thề đó. Cậu cứ nghe ba tớ nói hết đã nào. Ba

tớ đang muốn hợp tác làm việc với cậu đàng hoàng mà.

Dybbuk nhượng bộ:
– Thôi được. Cháu đang nghe đây, chú nói đi.
Ông Blennerhassit cho biết:
– Cách đây ít lâu, chú có đi công tác ở thành phố Munich của Đức. Để

buôn sách cổ và bản in ấy mà. Và trong một cửa hiệu đồ cổ, chú đã mưa
được một hồ sơ bản vẽ kỹ thuật của Paul Futterneid, một nhà thiết kế kim
hoàn đã từng làm việc với Carl Fabergé

[5]

danh tiếng. Một trong số đó là bản

thiết kế gậy chỉ huy cho một tay Thống chế Đức. Một cây gậy dài chừng 50
phân làm bằng ngà voi, khảm hột kim cương và hình đại bàng bằng vàng
ròng.

Ngừng một giây để lấy hơi, ông Blennerhassit nói tiếp:
– Nhung điều thú vị nhất ở đây là, cây gậy này được làm rỗng bên trong

để chứa một ngăn đựng bí mật. Một ngăn đựng chỉ có thể mở ra bằng cách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.