HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 350

như vậy.

Cậu Nimrod nhún vai:
– Ồ, tốt thôi. Cứ để nó làm Pegasus của người Ai-len vậy.
Họ chào tạm biệt nhau, và Philippa, người chịu trách nhiệm lái lốc gió

chặng đầu, đang chuẩn bị bắt tay vào việc thì ông Groanin đột ngột ngăn cô
lại.

– Mấy đứa có quên gì không vậy? Cả ba đứa đều là người Ấn Độ. Và,

quan trọng hơn, ta cũng vậy. Ta muốn màu da cũ của mình, cám ơn rất
nhiều. Ta không phủ nhận ta, cũng như bao tử của ta, rất vừa ý khoảng thời
gian làm một người Ấn. Đó là một kinh nghiệm ta sẽ không bao giờ quên.
Cho ta một cái nhìn mới về một Groanin khác. Nhưng ta là ta, một cậu bé
đầu trọc da hồng mập mạp đến từ Moss Side.

John thắc mắc:
– Ơ, thế chả phải ông đến từ Manchester sao, ông Groanin?
– Moss Side Manchester, con trai. Hãy nhớ điều đó.
Ba đứa trẻ djinn bắt tay vào nhau, thầm thì từ trọng tâm của chúng, và

biến mình cùng ông Groanin trở lại như cũ. Tuy nhiên, vì kiến thức là một
thứ không thể bị quay ngược lại, dù là với sức mạnh djinn, nên khả năng nói
tiếng Hindi của họ còn nguyên - một điều rất kam ka (hữu ích) vì có đến hơn
một tỉ người trên trái đất nói ngôn ngữ này.

Trở lại con người thật của mình, ba đứa trẻ một lần nữa nói lời tạm biệt,

rồi Phiiippa tập trung ý chí tạo ra một ngọn lốc gió cho cả ba.

Cậu Nimrod hét lớn dặn dò:
– Nhớ đừng bay quá nhanh. Nhất là ở Oklahoma.
Nhưng ngọn gió đã thổi bay lời của cậu trước khi đến được tai bọn trẻ, và

chỉ trong vòng chưa đầy một phút chúng đã bay về hướng Đông, giơ tay vẫy
chào lần cuối ba dáng người đứng trên tháp.

Ông Groanin nói:
– Tôi sẽ nhớ mấy đứa nhỏ này lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.