HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 98

– Thì tớ đang lo nè. Thật mà. Thật đến từng chữ lận. Tớ thề đó.
John cay cú bảo:
– Ờ, chắc rồi. Tớ có thể thấy được sự thật trong nụ cười toe toét trên cái

bản mặt ngu ngốc của cậu.

Dybbuk khăng khăng:
– Không, tớ nói thật mà. Tớ rất, rất, rất mừng khi thấy các cậu đến đây.
Philippa giục anh:
– Đi thôi, John. Chúng ta về nhà thôi.
Dybbuk chuyển sang giọng nài nỉ:
– Không, chờ đã. Làm ơn đi mà, ít nhất cũng cho tớ giải thích chứ.
John nhượng bộ:
– Thôi được. Nhưng cậu liệu mà giải thích cho tốt đấy.
Họ quay ngược lại phòng khách rộng mênh mông.
Liếc nhìn cái xác con khỉ đột, John e ngại hỏi:
– Anh bạn này là ai thế?
– À, Max. Nó theo làm quản gia cho bà dì Felicia, em bà ngoại của tớ

được hơn ba mươi năm rồi.

Đưa mắt về phía một bức tranh lớn hình một cô bé xinh xắn chừng mười

tuổi treo phía trên lò sưởi, Philippa hỏi:

– Bà dì của cậu đấy à? Ý tớ là, khi bà còn nhỏ?
– Không, đó là hình chị gái tớ, Faustina.
Philippa ngạc nhiên nói:
– Tớ không biết cậu có chị gái đấy.
Dybbuk nhún vai trả lời:
– Đã từng có. Chị ấy không còn bên cạnh tớ nữa, ok?
Một sự im lặng gượng gạo bao trùm căn phòng.
Rồi John lên tiếng hỏi, thay đổi đề tài cuộc nói chuyện:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.