HỒ MỘNG - Trang 116

trao cho anh ta trong sự riêng tư. Chiến thắng bằng mọi giá…” Anh ngừng
lại khi Zoe tưới một ít bơ trong vào trong chiếc chảo nhỏ. “Này…”

“Đó là món trứng omelet kiểu Pháp,” Cô nói lý lẽ. “Em phải làm

theo cách này thôi. Chỉ cần nhìn đi chỗ khác và tiếp tục kể đi.”

Chris thở dài với vẻ nhẫn nhục và tiếp tục, “Anh đã muốn làm hài

lòng anh ta quá nhiều. Không thể tiếp tục với anh ta được nữa. Nhưng anh
ta là người đàn ông đầu tiên anh từng…” Anh rơi vào im lặng.

Zoe cắt một ít thảo mộc tươi – rau mùi tây, ngải dấm, húng quế - và

khuấy chúng vào trong trứng. Cô hiểu tiến trình mà Chris đang phải trải
qua. Có bao nhiêu cách bạn sẽ tìm ra để đổ lỗi cho bản thân sau khi đổ vỡ,
cách bạn sẽ hồi tưởng lại hàng trăm cuộc trò chuyện để suy đoán những gì
nên hoặc không nên nói. Cách bạn liên tục muốn ngủ ngay cả khi đã ngủ
quá nhiều rồi, và bạn không thể ăn cho dù thân thể bạn gần như đã bị bỏ
đói.

Và cách xuẩn ngốc không thể giải thích được mà bạn cảm thấy khi

ai đó không còn yêu thương bạn nữa.

“Chẳng có cách nào để đoán biết được một mối quan hệ sẽ dẫn đến

đâu,” Zoe nói. “Anh phải thử mới biết.”

“Anh đã làm thế đấy.” Chris cay đắng nói, vẫn không nhìn cô.

“Nhưng khi chấp nhận là gay anh đã chẳng gặp may mắn gì hơn so với khi
bình thường.”

“Chris… hầu như không ai đi đến cùng với người đầu tiên mà họ

yêu hết.”

“Vài người chẳng hề đi đến cùng với bất kỳ ai. Anh không muốn là

một trong số họ.”

“Justine nói, nếu như bạn không bao giờ tìm thấy được quý ngài

Chính-Trực, bạn nên tìm thấy nhiều vui vẻ nhất có thể có với quý ngài Sai-
Trái.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.