HỒ MỘNG - Trang 119

“Nhưng ông ấy đã có một lần đấy thôi.”

“Thật ra ông ấy không có. Mẹ em đã bỏ đi, nhưng chưa từng có vụ

ly hôn nào.” Zoe cười khi cô nói thêm một cách rầu rĩ. “Ông ấy bảo em
rằng, em nên cố trở thành một người vợ tốt hơn, khuyên bảo anh, và rồi anh
sẽ không trở thành gay nữa.”

“Anh không trở thành gay. Anh gay. Là .” Chris lắc đầu với tiếng

cười rối bời. “Khuyên bảo sẽ không thay đổi được điều đó nhiều hơn gì so
với việc thay đổi mũi anh hay màu mắt anh. Xem nào, em có muốn anh nói
với ông ấy điều này không? Anh không bao giờ mơ đến việc ông ấy đổ lỗi
cho em về những thứ như …”

“Không. Đó là sự ngọt ngào không thể tin được, nhưng không cần

đâu. Sâu thẳm trong lòng ông, em không nghĩ cha em thật sự đổ lỗi cho em.
Ông chỉ chụp lấy mọi cơ hội ông có được để phê phán. Ông không thể kềm
được điều đó. Bởi vì việc đổ lỗi cho người khác thì dễ dàng hơn việc nghĩ
đến những gì bản thân ông ấy phải chịu trách nhiệm.” Cô vươn tay và đặt
tay cô trên tay anh. “Nhưng cám ơn anh.”

Chris xoay lòng bàn tay lên và siết chặt tay cô trước khi buông ra.

“Có điều gì khác trong cuộc sống của em không?” Anh hỏi sau một lúc.
“Có quý ngài Chính-Trực nào trong toàn cảnh không? Hoặc quý ngài Sai-
Trái?”

Zoe lắc đầu. “Không có thời gian cho chuyện yêu đương. Công việc

của em giữ em bận rộn. Và trên tất cả những điều đó, em phải có được ngôi
nhà sẵn sàng cho bà nội em.”

Chris đứng lên để mang chiếc dĩa của anh đến bồn rửa. “Em sẽ cho

anh biết nếu như em cần sự giúp đỡ chứ, anh hy vọng thế.”

“Vâng.” Zoe cũng đứng lên. Cô cảm thấy nhẹ nhõm, như thể mối

quan hệ của họ cuối cùng cũng đã trở thành những gì đã được mong đợi:
Tình bạn… không hơn, không kém.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.