HỒ MỘNG - Trang 154

Bóng ma liếc nhìn đống hộp và đồ vật trên gác mái, những món đồ

kỷ niệm bị bao phủ bởi bụi bặm và năm tháng. “Tôi nhớ tôi từng là một
người đã yêu say đắm một ai đó.” Ông bắt đầu dạo bước, bàn tay thọc sâu
vào trong túi chiếc áo khoác bay chiến đấu. “Tôi cần tìm hiểu điều gì đã
xảy ra. Nếu Emma và tôi đã kết hôn. Nếu…”

“Nếu gì chứ? Ông đã chết nghẻo rồi đấy nhé.”

“Có lẽ tôi không chết. Có lẽ tôi đã trở về.”

“Từ một chiếc máy bay vỡ vụn à?” Alex hỏi một cách châm biếm.

“Từ những gì tôi có thể nói, nó lao thẳng xuống địa ngục nhiều hơn là một
cuộc hạ cánh gập ghềnh.”

Có vẻ như bóng ma đã quyết định sáng tác vài kiểu kết thúc có hậu

cho câu chuyện của ông. “Khi cậu yêu người nào đó nhiều đến thế, cậu sẽ
không để cho bất kỳ thứ gì ngăn cản cậu trở về với cô ấy. Cậu sẽ sống sót
bất luận thế nào.”

“Có thể tất cả điều đó là bên phía bà ấy. Có thể với ông chỉ là một

thử nghiệm.”

“Tôi vẫn còn yêu bà ấy,” Bóng ma nói với vẻ dữ tợn thầm lặng.

“Tôi vẫn còn cảm thấy điều đó. Khóa chặt ở trong đây.” Bóng ma đặt một
nắm tay trên ngực. “Và nó vô cùng đau đớn.”

Alex tin điều đó. Bởi vì nó đau gần đúng chỗ đó.

Anh quan sát bóng ma tiếp tục dạo bước.

Nếu hình ảnh của bóng ma phản chiếu chính xác những gì ông đã

có trong cuộc sống thực, ông phải có tầm vóc của một phi công, săn chắc
và dẻo dai, với sự tập trung những bắp cơ phát triển đủ để chống lại tình
trạng hoa mắt từ những buổi thao diễn đến kiệt sức của cuộc không chiến.
“Loại tầm cao nào được thử nghiệm thịnh hành trong thời của ông vậy?”

“Tôi có thể phù hợp với một chiếc P-40” Bóng ma nói với vẻ xa

vắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.