HỒ MỘNG - Trang 156

Alex vào website và làm việc trên máy điện thoại khoảng một phút.

“Thư mục lưu trữ trực tuyến chỉ có đến năm 2000 thôi.”

“Cậu tìm kiếm dở tệ. Nhờ Sam đi. Cậu ấy có thể tìm ra mọi thứ về

Emma trong năm phút.”

“Những người tám mươi tuổi,” Alex nói, “không thường để lại dấu

vết trên internet. Và không cách chi tôi có thể yêu cầu Sam được – anh ấy
sẽ muốn biết tại sao tôi hứng thú, và tôi thì không muốn giải thích đâu.”

“Nhưng…”

“Ông sẽ gặp Emma đủ sớm khi Zoe mang bà đến đảo. Và nếu tôi là

ông, tôi sẽ không kích động đến thế. Bây giờ bà ấy đã là một bà lão rồi.”

Bóng ma khịt mũi. “Cậu nghĩ tôi bao nhiêu tuổi rồi, Alex?”

Alex trao cho ông một ánh nhìn ước định. “Khoảng giữa đến cuối

những năm hai mươi.”

“Sau những gì tôi đã trải qua, tuổi tác trở nên khá tương đối. Thân

thể chỉ là vật chứa mỏng manh cho một linh hồn.”

“Tôi không được thông suốt đến thế.” Alex thông báo với ông. Sau

khi cài điện thoại vào chiếc loa di động, anh đi đến hộp đựng túi rác và kéo
ra một cái.

“Cậu đang làm gì vậy?” Bóng ma hỏi.

“Lục lọi mấy thứ này chứ còn làm gì nữa.”

“Máy tính của Sam ở tầng dưới cơ mà,” Bóng ma phản đối, “Cậu có

thể hỏi mượn.”

“Để sau đi.”

“Tại sao không phải bây giờ?”

Bởi vì Alex cảm thấy anh phải có được đôi chút kiểm soát cho cuộc

sống chết tiệt của riêng anh. Cuộc chạm trán với Zoe sáng hôm đó, và việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.