HỒ MỘNG - Trang 176

“Vâng, em nhớ mà. Justine chịu trách nhiệm về những công việc

văn phòng, vì thế cô ấy sẽ viết check cho anh. Em không chắc chắn tài
khoản nào để viết.”

“Tốt. Cô ấy đâu?”

“Cô ấy vừa đi khỏi vì một chuyện vặt. Cô ấy sẽ trở lại sau năm hoặc

mười phút. Máy pha café lớn đã bị vỡ, vì thế cô ấy cần kiếm vài bình chứa
hỗn hợp pha trộn cho bữa điểm tâm từ một cửa hàng địa phương.” Tiếng
chuông báo hẹn giờ vang lên, và Zoe đến để lấy một chiếc khay ra khỏi lò
nướng. “Nếu anh muốn đợi cô ấy,” Zoe nói qua vai, “Em sẽ rót cho anh ít
café và anh có thể…”

“Tôi không muốn đợi.” Anh cần tờ check. Anh cần rời đi. Sức nóng

và ánh sáng trong gian bếp đang giết anh, và tuy vậy, anh nghiến chặt răng
để ngăn chúng khỏi khua lách cách giống như một trong số những chiếc
đầu lâu lên dây cót ở cửa hàng đồ chơi. “Cô ấy biết tờ check đã đến kỳ
thanh toán vào hôm nay. Tôi đã gởi tin nhắn cho cô ấy.”

Zoe đặt một chiếc dĩa bằng đất nung trên một chiếc giá ba chân. Nụ

cười của cô phai nhạt đi, và giọng cô thậm chí còn mềm hơn thường lệ khi
cô đáp, “Em không nghĩ cô ấy biết anh sẽ đến đây sớm như thế này.”

“Tôi nên đến vào giờ quái nào đây? Tôi còn phải làm việc tại căn

nhà gỗ suốt cả ngày.” Cơn giận ào ạt xuyên qua anh trong những cơn sóng
càng lúc càng mạnh hơn. Và anh không thể làm được gì để ngăn chúng lại.

“Nếu em đến chỗ anh sau bữa điểm tâm thì sao? Em sẽ lái đến căn

nhà gỗ và…”

“Anh không muốn bị cắt ngang công việc.”

“Justine sẽ về đây ngay thôi mà.” Zoe đổ một ít café ra một chiếc

tách bằng sứ màu trắng. “Anh… dường như không khỏe lắm.”

“Ngủ tệ thôi.” Alex đi đến quầy bếp và giật mạnh cuộn khăn giấy.

Cuộn giấy sổ tung. Anh buông một lời nguyền rủa tục tĩu khi một dòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.