HỒ MỘNG - Trang 182

Cô nhìn anh thật gần. “Anh muốn nói là mãi mãi?”

Alex trao cho cô một cái gật đầu ngắn gọn. Có vô số lý do để anh từ

bỏ, nhưng lý do quan trọng nhất, là anh không muốn lệ thuộc vào bất kỳ
thứ gì quá nhiều. Anh đã bị bẫy trong trạng thái mất cảnh giác với việc
nhận ra anh đã trở nên lệ thuộc vào rượu nhiều như thế nào. Thật dễ dàng
đánh lừa bản thân khi nghĩ rằng anh không có vấn đề gì bởi vì anh không
xộc xệch hoặc vô gia cư, và chưa bao giờ bị bắt giữ. Anh vẫn còn có khả
năng làm việc. Nhưng sau những gì đã xảy ra vào buổi sáng, anh không thể
phủ nhận rằng anh có vấn đề.

Đó là trở thành một kẻ say sưa hạng nặng. Đó là trở thành một hũ

hèm chính hiệu.

Zoe đặt chiếc dĩa của anh vào bồn rửa. “Từ những gì em nghe

được,” cô nói qua vai, “đó không phải là một thói quen dễ từ bỏ đâu.”

“Anh có ý định tìm ra xem có thật thế không.” Alex đứng lên khỏi

bàn. “Anh sẽ trở lại sáng mai để lấy tờ check”

“Đến sớm nhé.” Zoe nói với vẻ lưỡng lự, “Em sẽ làm món cháo yến

mạch.”

Ánh mắt họ gặp nhau ngang qua căn phòng.

“Anh không thích cháo yến mạch.” Alex nói.

“Anh sẽ thích món cháo của em.”

Dường như Alex không thể dứt mắt ra khỏi. Cô quá xinh xắn, quá

rạng rỡ, và anh cho phép bản thân, chỉ một thoáng thôi, nghĩ về cách cô sẽ
cảm thấy thế nào bên dưới anh. Tính nghiêm trọng của sức thu hút của anh
đối với cô gần như áp đảo. Anh muốn nhiều thứ từ cô mà anh chưa bao giờ
muốn từ bất kỳ ai, những thứ vượt xa khỏi sex, và không điều gì trong
những thứ đó là có thể. Điều đó giống như đang đứng trên rìa vách đá,
chiến đấu để đừng rơi xuống trong lúc gió đẩy sau lưng anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.