HỒ MỘNG - Trang 184

Chương mười bốn.

Alex vật vã với ác mộng từ giữa đêm cho đến sáng, Thân thể anh co

giật như thể anh bị tác động bởi một dòng điện. Anh mơ thấy đám yêu ma
đang ngồi trên sàn cạnh giường anh, chờ đợi để cào xé anh bằng những
chiếc vuốt dài sắc nhọn, hoặc mặt đất mở ra bên dưới anh và anh rơi vào
bóng tối vô tận. Trong một cơn mơ, anh bị tông bằng một chiếc xe hơi trên
con đường tối tăm. Cú va chạm đánh văng anh ra phía sau, ngã vào lớp
nhựa đường đen kịt thô cứng. Anh đứng bên trên thân thể bất động trên
đường nhìn xuống gương mặt của chính anh. Anh đã chết.

Giật mình tỉnh giấc, Alex ngồi dậy trên giường, tấm khăn trải dính

chặt vào anh như một lớp màng ẩm ướt. Đờ đẫn liếc nhìn đồng hồ, nó cho
thấy mới hai giờ sáng.

“Chó chết thật.” Anh lầm bầm.

Bóng ma ở gần đó. “Đi lấy một chút nước đi.” Ông nói. “Cậu đang

bị mất nước.”

Alex lảo đảo rời khỏi giường, đi vào phòng tắm. Anh uống một ít

nước, mở vòi tắm và đứng ở đó một lúc lâu để cho luồng nước ấm xoa nắn
phía sau cổ anh. Anh muốn uống rượu. Nó sẽ làm cho anh cảm thấy tốt
hơn. Nó sẽ đưa anh thoát khỏi những cơn ác mộng, thoát khỏi sự vã mồ hôi
vô cùng tồi tệ. Anh muốn thưởng thức hương vị rượu, sự đốt cháy ngọt
ngào của chúng trong miệng anh. Nhưng cách anh ham muốn nó tồi tệ đến
thế đủ để anh củng cố quyết tâm chống lại nó.

Sau khi tắm xong, Alex kéo ra chiếc quần pajamas và kéo một tấm

chăn ra khỏi giường. Quá kiệt sức để thay đổi tấm khăn trải, anh đi đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.