HỒ MỘNG - Trang 244

brulée, là chiếc kính vạn hoa đầy sắc màu. Em yêu anh và anh sẽ không thể
ngăn em được, bởi vì em có được một khởi đầu thuận lợi và trái tim em
đang chạy đua với tốc độ ánh sáng.”
Cô muốn nói với anh như thế.

Một ngày nào đó cô sẽ nói với anh cô cảm thấy như thế nào về anh,

và anh sẽ rời khỏi cô. Anh sẽ làm tan vỡ trái tim cô theo cách mà người ta
đã làm khi trái tim của chính họ đã tan vỡ từ lâu. Nhưng điều đó sẽ chẳng
thay đổi được gì hết. Tình yêu có cách riêng của nó.

Điều chỉnh lại đôi vai, Zoe mang thuốc đến cho Emma, bà đã ăn

được nửa chén bánh táo cuộn. “Thuốc của bà đây, Upsie.”

“Cậu ấy có đôi tay của thợ mộc.” Emma nói. “Mạnh mẽ. Tất cả

những cục chai đó. Bà đã từng say mê người có đôi tay như thế.”

“Vậy ư? Tên ông ấy là gì thế?”

“Bà không nhớ.”

Zoe cười. “Cháu nghĩ là bà có nhớ.”

Alex đi vào trong nhà, mang những hộp dụng cụ đến ngưỡng cửa

phòng ngủ của Zoe. “Có ổn không nếu anh vào bên trong?” Anh hỏi. “Anh
muốn làm việc với chiếc tủ âm tường.”

Zoe gặp khó khăn trong việc đáp trả ánh mắt của anh, gương mặt cô

cháy rực lên sắc màu mới. “Vâng, ổn ạ”

Sự chú ý của anh quay trở lại Emma. “Cháu phải lắp một vài bức

tường khô, thưa bà Hoffman. Bà có cho rằng bà có thể đối phó với tiếng
búa trong một lúc không?”

“Cậu có thể gọi tôi là Emma. Ngay khi một người đàn ông nhìn

thấy tôi trong bộ đồ ngủ thì đã quá trễ cho những nghi thức trang trọng mất
rồi.”

“Emma.” Anh lập lại, với một nụ cười rộng mở mau mắn khiến Zoe

muốn mê sảng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.