HỒ MỘNG - Trang 257

Bóng ma, đang đứng ngay phía sau Alex, lầm bầm. “Quỷ thật, hãy

để cho bà ấy có chúng.”

Người y tá khoác một vẻ cam chịu. Alex không thể ngăn bản thân

thôi băn khoăn, bao nhiêu lần bà ta đã ở bên bệnh nhân theo phương thức
này, quan sát tình trạng xấu đi không thể tránh khỏi của họ, gợi ý gia đình
vượt qua đau thương và tuyệt vọng khi mất người thân từng ngày qua ngày.
“Chúng có bao giờ trở nên dễ dàng hơn không?”

“Với bệnh nhân hay…”

“Với bà.”

Người y tá mỉm cười. “Cậu thật tử tế khi hỏi vậy. Tôi đã trải qua

điều này với nhiều bệnh nhân, và cho dù đã biết trước điều gì được mong
đợi… không, nó không dễ dàng hơn đâu.”

“Bà ấy sẽ có được bao nhiêu thời gian nữa?”

“Ngay cả những bác sĩ giàu kinh nghiệm nhất cũng không thể dự

báo…”

“Theo ý kiến cá nhân của bà. Bà là người trong cuộc, chắc hẳn bà

có vài ý kiến. Bà cho rằng tiến trình sẽ kéo dài được bao lâu?”

“Khoảng một tháng. Tôi nghĩ bà ấy sẽ đương đầu với một cuộc đột

quỵ chính hoặc chứng phình mạch. Và có lẽ đó là điều tốt nhất… Tôi đã
chứng kiến khi nó là một tiến trình kéo dài và vượt dự tính. Cậu sẽ không
muốn điều đó cho Emma hay Zoe đâu.”

“Zoe đâu rồi?”

“Cô ấy đã đến quán trọ như thường lệ, và sau đó sẽ mua một ít đồ

tạp hóa.” Jeannie bước lui lại để anh vào bên trong nhà. “Emma đã thức và
đã thay đồ, nhưng tôi nghĩ hôm nay bà sẽ tốt hơn nếu không có nhiều tiếng
động.

“Tôi sẽ trét chất trám và sơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.