Alex thối lui một bước, những chẳng có nơi nào thoát được. “Thôi
đi.” Anh thô lỗ nói.
Bóng ma chỉ lên tầng hai, và trao cho Alex một ánh mắt van nài.
Alex hiểu ngay lập tức. “Được rồi. Tôi sẽ lắp nó hôm nay. Chỉ
cần… đừng xúc động như thế.”
Sam đi vào trong nhà. Với vẻ chán ghét của Alex, người anh trai
thất tình của anh hầu như chẳng quan tâm gì đến ô cửa sổ khi anh ấy hỏi
xem liệu Lucy có đính kèm lời nhắn nào vào đó không. Nhưng không có
lời nhắn nào cả.
Lôi điện thoại ra, Alex định gọi cho Gavin và Isaac. Anh sẽ kéo họ
khỏi việc sửa chữa garage của Zoe chiều nay và đến đây. “Em sẽ gọi vài tay
thợ của em đến giúp lắp đặt ô cửa sổ.” Anh nói. “Hôm nay, nếu được.”
“Anh không biết nữa.” Sam ủ rũ nói.
“Biết gì?”
“Anh không biết liệu anh có muốn lắp chúng hay không nữa.”
Cảm thấy một làn sóng thất vọng mới từ bóng ma ùa đến, Alex nói
trong sự bực bội. “Đừng cho em thứ tào lao ấy. Ô cửa được làm cho ngôi
nhà này. Chỗ này cần đến nó. Đã có một cái y như thế từ rất lâu trước đây.”
Sam có vẻ bối rối. “Làm sao em biết điều đó?”
“Em chỉ muốn nói rằng nó có vẻ rất phù hợp thôi mà.” Alex đi ra
xa, bấm số điện thoại. “Em sẽ quan tâm đến chúng.”
Ngay sau bữa trưa, Gavin và Isaac gặp Alex tại ngôi nhà trong vườn
nho, và họ cùng lắp đặt ô cửa sổ kính màu. Công việc được tiến hành nhanh
chóng nhờ độ chính xác trong việc đo đạc của Lucy. Cô đã thiết kế ô cửa
màu để nó vừa vặn một cách hoàn hảo trong khung cửa hiện hữu. Họ dán
các cạnh bằng keo silicon trong suốt và cố định nó vào đúng vị trí, sử dụng
những miếng chêm bằng giấy bồi xếp lại để bảo vệ lớp kính khỏi đám dây