nhẹ và nghe rõ tiếng thở, như thể cô thức dậy trễ sau một đêm hoan lạc kéo
dài.
“Nó ở một trong những hộc tủ gần tủ lạnh Sub-zero
(tủ lạnh lớn hai cửa,
nhiều ngăn, vừa làm lạnh vừa lưu trữ rượu vang – Ct của Sẻ)
. Alex, em giúp cô ấy trong
lúc anh lên lầu kiếm Lucy nhé?” Sam liếc Zoe. “Anh sẽ hỏi xem liệu cô ấy
muốn ngồi trong phòng sinh hoạt chung dưới này hay gặp em trên lầu.”
“Vâng ạ,” Zoe nói, và đi đến tủ bếp.
Viễn cảnh ở một mình cùng Zoe Hoffman bất kể kéo dài bao nhiêu,
dù chỉ một phút, trao cho Alex một cảnh báo thôi thúc rời đi. Anh đến
ngưỡng cửa cùng lúc với Sam, hạ thấp giọng của anh xuống một chút, “Em
có vài thứ phải làm. Em không có thời gian tán gẫu với một cô nàng Betty
Boop
*
đâu.”
(*Betty Boop : nhân vật hoạt hình nổi tiếng từ những năm 30, xinh đẹp và có
trái tim nhiều hơn bộ não – một biểu tượng tình dục – Ct của Sẻ)
Đôi bờ vai của Zoe đông cứng.
“Al,” Sam thì thầm, “chỉ cần giúp cô ấy tìm ra cái dĩa chết tiệt ấy
thôi mà.”
Sau khi Sam rời đi, Alex tiến lại gần Zoe, cô đang ráng sức để với
lấy một chiếc dĩa hình vòm bằng thủy tinh trên kệ tủ. Đứng phía sau cô,
anh bắt được mùi hương của làn da phụ nữ phủ phấn thơm. Một làn sóng
khao khát tuôn tràn qua anh, chân phương và bản năng. Không nói một lời,
anh lấy chiếc dĩa cho cô và đặt nó trên mặt đá hoa cương của quầy bếp,
những chuyển động của anh giống như trong một giấc mơ với tính kỷ luật
sắt đá. Nếu anh buông lỏng kiểm soát dù chỉ một giây, anh e sợ những gì
anh có thể làm hoặc nói.
Zoe bắt đầu chuyển những chiếc bánh Muffin khỏi khay. Alex ở lại
bên cạnh cô, tay anh chống trên mặt quầy bếp.