HỔ PHÙ LỆNH - Trang 166

Thẩm Ngọc Thư không tham gia vào cuộc nói chuyện của bọn họ, hắn cẩn
thận kiểm tra phòng khách một lượt rồi đứng yên lặng chăm chú nhìn bức
phù điêu.

Tô Duy đi đến bên cạnh hắn, nhìn bức phù điêu, nói: "Hình này trông quen
quen."

Thẩm Ngọc Thư nhìn về phía cậu.

"Cậu nhìn thấy ở đâu?"

"Mấy vị quan to với quý tộc đều thích mấy hình kiểu này. Cậu nhìn xem,
những chỗ cuộn cuộn đó có giống mây không? Thế nên mấy cái có góc cạnh
kia chắc là vuốt rồng."

"Vậy sao? Tôi thì cảm thấy bức tranh này như vẽ thần Poseidon trong truyện
cổ Hy Lạp vậy, phần cuộn lên là sóng, chỗ có góc cạnh chính là cây đinh
ba."

"Về mặt nào đó mà nói, Vân Phi Dương, tôi rất phục trí tưởng tượng của
cậu."

Cả hai nhìn về phía Thẩm Ngọc Thư, hắn chỉ phun ra hai chữ: "Cục đá."

"..."

Tô Duy đập tay lên trán, cũng đúng, không ai có thể phủ nhận bức phù điêu
này được khắc từ đá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.