HỔ PHÙ LỆNH - Trang 218

Tô Duy tin rằng với chỉ số thông minh của Thẩm Ngọc Thư, những chuyện
này hắn không thể không nhận ra, chỉ là không muốn nghĩ nhiều mà thôi.

"A đúng rồi, tôi còn nhớ ra một việc nữa, ten ten ten tèn..."

Hệt như khoe vật báu, Tô Duy móc một tờ giấy từ trong ví ra, giơ trước mặt
Thẩm Ngọc Thư.

"Lại cái gì thế?"

"Lúc tên bịt mặt tấn công tôi, tôi thuận tay lấy được trên người hắn."

"Cậu bị người ta đá đến suýt chút nữa thì thành thái giám, vậy mà vẫn có
tâm trạng trộm đồ?"

"Tôi là tự mình trượt ngã nên mới bị đau, không phải ăn đá đâu biết chưa?
Hơn nữa mượn gió bẻ măng là bản năng nghề nghiệp của tôi, cậu bây giờ đã
có manh mối để tìm hiểu rồi đúng không?"

"Xin lỗi."

"Nể tình là cộng sự, tôi tha thứ cho cậu, có điều cậu định xem nó ở cái chỗ
tối om này á?"

Tiếp nhận kiến nghị của Tô Duy, Thẩm Ngọc Thư không xem xét dưới này
nữa, cùng cậu trở lại phòng khách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.