HỔ PHÙ LỆNH - Trang 257

Rồi Tô Duy tiến vào.

Tên đứng gần cậu nhất thấy có chuyện, giương súng định bóp cò, bị Thẩm
Ngọc Thư cho một quyền vào mặt, tiếp đó vung tay chém vào cổ tay hắn,
chỉ trong chớp mắt tên đó đã bị đánh gục.

Tô Duy ngẩng đầu nhìn đám người đang trợn mắt há mồm trong phòng
khách, khuôn mặt nghiêm túc một cách hiếm thấy, lạnh giọng nói: "Các
người đúng là xúi quẩy, bởi vì ta ghét nhất chính là những kẻ cậy sức bắt nạt
phụ nữ."

Cậu vừa dứt lời, đám người kia đã định thần lại, bắt đầu xông lên tấn công.

Phía Tô Duy có ba người, lại có súng, đáng ra phần thắng rất lớn, nhưng
điều tệ nhất chính là đối phương đã bắt ông lão và chú Quỳ làm lá chắn, ép
bọn họ phải dồn vào góc, sau đó nhân cơ hội chạy trốn.

Để không liên lụy đến người vô tội, Đoan Mộc Hành và Thẩm Ngọc Thư
không dám nổ súng, đành trơ mắt nhìn bọn chúng trốn thoát.

Có điều một tên trong đó chạy ra đến sân thì vấp ngã, đồng bọn của gã định
quay lại dìu nhưng thấy đám Thẩm Ngọc Thư đuổi theo tới nơi, đành phải
bỏ lại đồng bọn, chọn đường thoát thân.

Tô Duy tiến lên túm tên tù binh dậy, chính là gã bị quả táo ném trúng, mắt
trái gã chảy nước ròng ròng, nhìn còn khó chứ đừng nói là phản kháng, bị
cậu nắm cổ áo lôi vào phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.