HỔ PHÙ LỆNH - Trang 260

Thẩm Ngọc Thư trừng mắt nhìn cậu, ánh mắt như nói: Có cái ăn là tốt rồi,
lại còn kén cá chọn canh à?

Tô Duy không nói gì nữa, xoay người gặm quả rôm rốp.

Chú Quỳ đem dây thừng tới, Đoan Mộc Hành cảm ơn rồi cầm lấy, trói gã
xui xẻo kia lại.

Thanh Hoa ở bên cạnh nhìn, tò mò hỏi: "Sao các vị biết có trộm vào nhà
tôi?"

Thẩm Ngọc Thư nói: "Bởi vì lúc tiểu thư ra cửa, hai bên khóe miệng hơi đỏ,
đó là dấu vết bị người khác để lại, trên người cô lại khoác chiếc áo choàng
thường chỉ mặc khi ra ngoài, ở nhà mặc như vậy vừa không chống được rét
lại vừa vướng víu. Hơn nữa áo choàng hơi nhàu nhĩ, một người phụ nữ cẩn
thận sẽ không mặc chiếc áo như vậy."

"Cảm ơn cậu đã khen ngợi."

"Còn cả khăn quàng cổ của cô nữa, nó bị xộc xệch, có phải là vì giằng co
với nhũng người đó không?"

Nói đến khăn quàng cổ, Thanh Hoa theo bản năng đưa tay lên chỉnh lại một
chút, đáp: "Cậu quan sát thật là tỉ mỉ."

"Có điều dù tỉ mỉ đến thế nào thì tôi cũng không thể đoán được thân phận
của gã. Tiểu thư Thanh Hoa, cô đột nhiên đóng cửa hàng có phải vì bị họ ép
không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.