HỔ PHÙ LỆNH - Trang 382

"Trừ điều đó ra thì tôi không nghĩ ra được khả năng nào khác. Tiếc là lão
vương gia tuổi đã lớn thần trí đã lú lẫn, nếu không nói không chừng có thể
hỏi được nhiều tin tức hơn."

"Cậu chắc chắn là lão vương gia kia không phải giả bệnh?"

"Chắc chắn, tôi đã khám qua cho ông ấy, đó triệu chứng điển hình của bệnh
Alzheimer, chính là căn bệnh thường được gọi là..."

Tô Duy giơ tay lên ngăn lại. Là một người hiện đại, cậu tin rằng mình còn
hiểu cái gọi là bệnh đãng trí của người già hơn Thẩm Ngọc Thư.

"Vậy cậu định tính sao?"

"Cũng giống như Thanh Hoa, chờ. Nếu những người đó cho rằng chỗ này có
thứ mà họ cần, vậy thì sớm muộn bọn họ sẽ lại đến."

"Hy vọng là thế."

Tô Duy nhỏ giọng lẩm bẩm.

Thực ra thì cậu hy vọng đám người kia vĩnh viễn đừng bao giờ xuất hiện
nữa, bởi vì chỉ cần nghĩ cũng biết những người đó có quan hệ với di lão Mãn
Thanh.

Đoan Mộc Hành sau khi biết được có người lẻn vào văn phòng thám tử để
trộm đồ, từng phái người đi khắp nơi điều tra, nhưng không tìm được bất cứ
manh mối gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.