HỒ QUÝ LY - Trang 47

tôi đủ mọi điều, nay thì không. Nhưng cha tôi đâu phải loại người đơn giản.
Một hôm ông nói với tôi:
- Thực ra, trong cuộc hôn nhân này, cha chẳng hề muốn dùng con làm kẻ
nội gián. Kế sách tầm thường đó không hợp với cha, mà cũng chẳng hợp
với con. Cha không bao giờ muốn con bất nghĩa với vợ. Quỳnh Hoa là một
dâu hiền. Cha muốn qua cuộc kết thân này, ông ta hãy hiểu cái thực lòng
của cha.
Còn cung cách của quan Thái bảo đối với Quỳnh Hoa thì sao? Tôi không
bao giờ đả động với nàng về chuyện đó và Quỳnh Hoa cũng đủ tế nhị để
không bao giờ nhắc với tôi về chuyện đó. Và có lẽ đó chính là sự khác nhau
giữa cha tôi và quan thái bảo.
Quỳnh Hoa vẫn thường về thăm cha mẹ, mỗi tuần trăng một lần. Tôi không
biết trong những lần gặp ấy quan thái bảo đã nói gì với Quỳnh Hoa; chỉ biết
rằng mỗi lần về nhà mình, sau đó nàng buồn hẳn đi. Và những đêm âu yếm
nàng nói với tôi:
- Thiếp về hầu hạ, chăn gối với chàng, chỉ mong sao các bề trên được thuận
hoà yên ấm.
- ý ta cũng vậy.
- Chàng ơi! Thiếp sợ lắm.
Quỳnh Hoa sợ gì? nàng chẳng nói ra. Mà tôi cũng không muốn nàng nói.
Có lẽ nàng sợ những cơn giông bão mà con người ốm yếu như nàng rất dễ
cảm ứng. Có lẽ lúc đầu mới lấy tôi, Quỳnh Hoa chỉ cảm thấy tủi phận,
ngang trái và sợ sệt. Nhưng sau đó, tình yêu đã đến. Kèm theo tình yêu, sự
nhu thuận vốn là bản tính nàng, đã làm cho nàng tự dày vò đau đớn. Người
ta muốn cuộc hôn nhân của chúng tôi là những toan tính cung đình, còn vợ
chồng tôi lại muốn giữ gìn nó tránh khỏi những cơn bão tố âm mưu.
Có bận sau khi về thăm nhà nàng buồn rầu bảo tôi:
- Thiếp khổ tâm lắm.
- Nàng đừng cả nghĩ, chỉ thêm hao tổn tinh thần.
- Chắc là thiếp sẽ chết trước chàng thôi.
- Đừng nói gở.
- Thiếp không dối chàng đâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.