HỒ QUÝ LY - Trang 505

hàng ngàn vạn con lợn. Có lẽ lần này ở đây là rừng, và tiếng gọi của rừng
đánh thức khối óc nhỏ bé của nó đã ngủ lịm từ bao lâu nay. Nó thức giấc và
không chịu ngủ lại lần nữa.
Thanh Mai nói với Nguyên Trừng:
- Em xin chàng một đặc ân. Xin chàng hãy thả nó về rừng.
Nguyên Trừng như còn suy nghĩ, Thanh Mai lại tiếp:
- Hôm nay, ngày hội phóng sinh. Sao chàng chẳng phóng sinh cho con bạch
tượng?
- Phóng sinh ư?
- Cha chàng, ngài thái sư đã chẳng phóng sinh cho hàng vạn nô tì rồi đó
sao?
- Đúng! Phóng sinh. Phóng sinh. Ý nghĩ của nàng thật tuyệt. Đã có bao giờ
người ta phóng sinh cho một con voi chưa?
Con voi được tháo xích, nó nhằm thẳng phía rừng già, cắm đầu chạy, vừa
chạy vừa rống lên ồ ồ, nhưng đó là tiếng rống mà Nguyên Trừng chưa hề
bao giờ nghe thấy. Tiếng kêu của nó dần mất hút trong rừng sâu. Nguyên
Trừng lên ngựa ra sông Lục Đầu, trở về Tây Đô Tất cả, ông ngoại, Thanh
Mai, ông già Lạc và cả con voi nữa đều ở lại Yên Tử.
Chàng ra đi chỉ có một mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.