HỒ QUÝ LY - Trang 541

Cẩn lắc đầu. Nàng lại hỏi:
- Nghĩa phụ của tôi có sao không?
Cẩn im lặng hồi lâu rồi nói:
- Ông ấy đã chết.
Thanh Mai rất ngây ngô:
- Nể tình quen biết xưa kia, ông có thể giúp tôi đến thắp một nén nhang cho
nghĩa phụ tôi không?
Cẩn lúng túng chẳng biết giải quyết chuyện này ra sao. Cẩn vốn mến tài
của nàng từ xưa; Thanh Mai lại là người thân của Nguyên Trừng, người mà
Cẩn vừa trọng vừa nể. Cẩn định đến gặp Nguyên Trừng nhưng ông chưa
kịp đi Hán Thương đã cho lệnh Nguyễn Cẩn đưa Thanh Mai đến nơi biệt
giam.
Nguyễn Cẩn kết thúc câu chuyện kể về Thanh Mai:
- Tôi cũng chẳng biết giúp đức ông bằng cách nào nữa. Ngoài tầm tay của
tôi... Bây giờ... đức ông Hán Thương...
Tôi hiểu sự lúng túng của Cẩn, vì đây là chuyện tế nhị. Hán Thương vốn
ngầm ganh tị với tôi, vì tôi là con trưởng. Và bây giờ tình thế hầu như đã rõ
ràng...
Quyền lực đã hoàn toàn trong tay cha. Vậy, người kế tiếp cha sẽ là ai? Tôi
chợt nghĩ: đây là mối đe doạ cho Thanh Mai, nhưng có thể cũng là lối
thoát.
Ngay sáng hôm ấy, tôi quyết định đến điện Minh Đạo Viên lực sĩ đô đầu
cấm quân đứng cạnh đôi rồng đá lễ phép chào tôi và nói:
- Đức chương hoàng hiện đang ở hậu điện.
Tôi vội vàng qua nhà tiền điện mênh mông, qua cầu đá và nhà trung điện,
rồi nhẹ nhàng đi trên sân rêu u tĩnh, nơi hai cây đại trắng nở rộ hoa sau trận
mưa đêm. Làm không gian man mác hương ngọt ngào.
Từ hôm xảy ra vụ hành thích trượt, cha tôi hầu như chẳng ra ngoài, suốt
ngày giam mình trong nhà hậu điện. Những vụ bắt bớ cha giao cả cho Hán
Thương, Nguyễn Cẩn và những người thân tín khác xử lý cụ thể. Hình như
cha chỉ quan tâm đến những việc lớn, những nhân vật lớn, những đường
hướng quan trọng nhất. Cha cũng ít gặp mọi người, hàng ngày chỉ tiếp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.