HỒ SINH TỬ - Trang 21

Một tháng nữa, tôi và cô ấy sẽ kết hôn.

Thời gian tổ chức hôn lễ đã định sẵn sau khi kết thúc kỳ thi đại học, cũng
chính là trước khi tôi điều khỏi trường cấp 3 Nam Minh, chính thức đi làm
ở Bộ giáo dục của Thành phố. Và thời gian mà chúng tôi đi nhận giấy đăng
ký kết hôn đã được định sẵn vào hai tuần sau - ngày 19 tháng 6.

Tôi vừa nói chuyện điện thoại với vợ chưa cưới của mình, nhưng không
dám nói với cô ấy chuyện xảy ra ngày hôm nay, chỉ nói tôi có thể gặp một
số phiền phức, nhưng sẽ nhanh chóng giải quyết được.

Đồng hồ đeo tay sắp di chuyển đến vị trí con số 10 giờ, chiếc đồng hồ này
là do bố Cốc Thu Sa tặng cho tôi, lại còn là đồng hồ Thụy Sỹ nổi tiếng mua
ở Hong Kong, đã gây chấn động trong phòng làm việc của giáo viên. Tôi
vốn không nỡ đem ra dùng, chỉ sợ làm mài mòn độ sáng bóng của mặt đồng
hồ, nhưng Thu Sa ép tôi bắt buộc ngày nào cũng phải đeo.

Ngồi xuống bàn làm việc, tôi không kịp tháo đồng hồ đeo tay ra, thẫn thờ
nhìn mặt kính đồng hồ, phản chiếu ra khuôn mặt mệt mỏi rã rời của mình.

Kể từ khi tốt nghiệp đại học quay trở lại trường cũ để làm thầy giáo ngữ
văn, tôi đã sống một mình ở đây ba năm rồi. Mặc dù bức tường hơi cũ kỹ,
trần nhà nứt lại ẩm mốc, chỉ có một chiếc giường đơn ọp ẹp, và cả chiếc ti
vi nhiễu sóng tôi mua ở khu chợ đồ cũ - nhưng tôi vẫn rất lưu luyến căn
phòng này, bởi vì suốt ba năm học cấp 3, tôi cũng ở trong chính căn phòng
này.

Hồi đó trong phòng có ba chiếc giường tầng đôi, sáu cậu nam sinh.

Năm 1988, vào đêm khuya trước kỳ thi đại học, một người trong số đó treo
cổ tự tử, khi chúng tôi tỉnh dậy vào lúc sáng sớm, nhìn thấy một xác chết
treo lơ lửng phía dưới quạt trần... Tôi không may ngủ ở giường tầng trên,
xác chết cứng đờ đung đưa trước mắt tôi, cái rốn lộ ra song song với tầm
nhìn đôi mắt tôi, như thể một con mắt đang nói chuyện với tôi vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.