HỒ SINH TỬ - Trang 409

Một tuần sau, kết quả điều tra thực sự rất bất ngờ, hồ sơ về cô con gái này
đã biến mất, Diệp Tiêu đã đi hỏi thăm những người thân thích của nạn nhân
mới được biết: Cô con gái may mắn sống sót năm đó, vốn là con nuôi của
người chết, không ai chịu nhận nuôi cô bé nên cuối cùng bị một đôi vợ
chồng lạ mặt nhận nuôi rồi đưa đi, từ đó bặt vô âm tín. Chỉ còn sót lại một
bức ảnh duy nhất của cô gái đó, một tấm ảnh đen trắng chụp ở trường năm
13 tuổi.

Anh đưa tấm ảnh đó cho Tư Vọng.

Chương 2

Tết năm 2013, đến muộn lạ thường.

Lộ Kế Tông đã 18 tuổi, hai năm trước tốt nghiệp cấp 2, rồi thi vào một
trường nghề dân lập, vốn đã định sau khi tốt nghiệp sẽ đến làm nhân viên
lắp ráp tại một nhà máy sản xuất ô tô có vốn đầu tư Nhật Bản ở Quảng
Đông, lương tối thiểu ba ngàn tệ, ấy thế mà trong kỳ nghỉ đông lại nhận
được thông báo rằng do hiệu trưởng ôm tiền bỏ trốn, trường của cậu bị
đóng cửa chờ điều tra.

Mỗi mùa đông sang, thành phố nhỏ phương nam có sông có núi bao quanh
này bỗng trở nên lạnh lẽo thấu xương, đường phố chật hẹp phủ đầy rác
rưởi, ngày mưa đường lầy lội, cả con phố đầy những “Mua bán yêu
thương” hay “Phong cách dân tộc huyền bí”, trước cửa nhà rặt những nhà
nghỉ, quán net và tiệm đồ cay, cậu có thể gọi tên và biệt hiệu của từng chủ
quán. Cậu chưa từng rời khỏi khu này, cũng chưa từng có cơ hội rời khỏi
tỉnh này ra ngoài du lịch - trừ một lần năm 11 tuổi theo mẹ đi một chuyến
đến thành phố lớn. Chuyến đi đó khiến cậu suốt đời không thể nào quên,
lần đầu tiên cậu nhìn thấy những tòa nhà chọc trời, xe cộ nườm nượp trên
những cây cầu vượt cao ngất, còn cả những biệt thự xe Porche rồi BMW ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.